Ngửi ngửi mớ quần áo bằng da thú rách bươm trên có thể, Ngô Khảo Ký thấy mùi hôi thối sộc tới.
Có lẽ vì bản năng của cỗ thân thể này đã quen với mùi khó chịu trên cho nên Ngô Khảo Ký ban đầu không quá để ý. Nhưng lúc này Ký mới phát hiện có một bộ phận da thú treo trước cổ hắn giống như kiểu mặt nạ che mũi, miệng. Được may cầu kỳ và tinh tế rất nhiều.
Mặt nạ da được may nhiều lớp và đục thủng các lỗ ly ti , ở giữa các lớp nhét gì đó như sợi bông vậy.
Mùi của chiếc mặt nạ này rất khai, mùi khai đặc chưng của Amoniac.
Không sai, đây chính là amoniac dùng để phòng độc, thì ra cỗ thân thể này dùng chính nước tiểu của bản thân tưới lên mặt nạ để phòng độc.
“Trái đất lại trở nên lụi tàn như vậy sao?”
Ngô Khảo Ký ngước mắt lên bầu trời xám xịt một màu là thì thầm.
Thông qua trang bị của người thanh niên này thì hắn thấy con người ở năm 2023 này sống chẳng khác gì dã nhân là bao.
Vũ khí dụng cụ chỉ là đao xương , mũi lao cũng bằng xương.
Một chiếc ba lô da thú được may rất thô kệch bên trong chứa đầy rong rêu.
Ngô Khảo Ký có thể đoán ra người thanh niên này tiến vào khu vực độc hại này hẳn là để thu thập rong rêu này.
Ngoài ba lô còn có một túi nước cũng bằng da, được may tỉ mỉ hơn nhưng lúc này túi nước đã cạn khô.
Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2896094/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.