Tất nhiên dân không cãi quan, nhất là thương nhân càng không dám cãi láo, thuyền thương vội vàng tránh đường vì trên thuyền một đám binh sĩ mặt mũi trông cực hung thần ác sát doạ dẫm
Nhưng trong đó có một đội ba cái thuyền hàng không lớn không nhỏ vẫn chặn đường đi của quân đội.
“ Hừ hừ… để xem nhà nào kiêu căng ngạo mạn… hai chị dâu cứ ngồi đây để em xử lý…”
Ngô Mỹ Lệ miệng hừ hừ tay vớ lấy trường kiếm sách váy đi ra khỏi thuyền lâu…
“ Kẻ tới là ai dám ngạo mạn, đây là thương cảng, không phải quân cảng… các ngươi láo cái gì?”
Điển hình là nhị thế tổ , con nhà quyền quý. Không cần biết là ai đến Ngô Mỹ Lệ xông ra quát.
Lý Từ Huy tiểu phú bà mấy ngày nay còn nhận thêm ngàn quán từ Phong Châu chuyển về. Khoảng thời gian này tốc độ đúc tiền ở Phong Châu giảm nhiều vì không có quặng đồng nữa, quá trình đúc tiền phải cầm chừng và chờ các mỏ khai thác thêm, lượng quặng dự trữ của họ đã hết rồi.
Ký thì không thể can thiệp vào chuyện khai thác được, như vậy quá dễ lộ bí mật của hắn.
Chính vì vậy thời gian này ở Xưởng Tạm của Ký ở Phong Châu chuyển đổi luyện sắt thép. Quặng sắt thép thì nhiều hơn phổ biến hơn. Ngô Gia vẫn còn nhiều lắm các mối thu mua quặng sắt.
Khoan hãy nói về chuyện Phong Châu.
Bởi vì 1500 quán đối với một người là nhiều lắm. Thời này đắt thì 9-10 đồng/1kg gạo rẻ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2896077/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.