Ờ thì cứ đòi giá trên trời đi, bị đuổi về, làm gì có chuyện được trả lời ngay, các lão đại làm việc đừng mong mọi chuyện được quyết ngay lập tức trừ khi là mệnh lệnh chiến trường tiền tuyến.
Đuổi thì về , Ngô Khảo Ký lại được áp ra khỏi cung , có điều lần này thái độ Cấm quân là trịnh trọng đưa tiễn. Ngô Khảo Ký híp mắt nhìn Lý Chiêu Văn mặt lạnh, tầm tuổi cũng ngang ngang hắn… ghim rồi nhé. Có cơ hội sẽ gõ thằng cu hoàng tộc này một phát.
“ Ký huynh biết Bố Chính sẽ có nạn can qua mà vẫn dũng cảm trù bị đi biên thuỳ. Chiêu Văn ở đây kính ngươi một lễ, bội phục. Những ngày qua chức trách công vụ phải làm khó Ký huynh, xin thông cảm bỏ qua”
Ý .. thăng cha hoàng tộc này dễ nói chuyện này.
Ký không biết Chiêu Văn là Cháu của Lý Bồ Khai Quốc Vương.
Mà Cụ Lý Thường Kiệt là con nuôi của Lý Bồ, cho nên hai bên thực sự rất thân thiết.
Nếu đã là người hào sảng thì Ngô Khảo Kỹ sẽ không ngại giao du.
“ Khà khà.. Chiêu Văn huynh nghĩ gì vậy. Ta sao lại để bụng chuyện nhỏ như vậy? Người sảng khoái như Chiêu Văn huynh ta hận không kết giao từ sớm. Chiêu Văn huynh có thể uống rượu chứ..?” Ngô Khảo Ký cười ha ha rất hào sảng huých vai Chiêu Văn một cái làm như bạn lâu ngày vậy.
Khốn nạn con trâu..
Chiêu Văn cảm thấy vai tê rần, may mà hắn thân thủ tốt mới chống đỡ nổi nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2896064/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.