“ Rèn vài ba vũ khí cương thiết thôi mà, có nhất thiết khó khăn như vậy không?”
Ngô Khảo Ký nghe báo cáo thì ngơ ngẩn nghĩ vậy. Vẫn biến thế kỷ 11 thì khoa học công nghệ sơ sài, nhưng trên phim ảnh hắn vẫn thấy diễn viên đấm nhau toàn mặc chiến giáp sắt thép nhìn ghê lắm mà.
Cho nên khi Ngô Khảo Ký chứng kiến tận mắt quân đội của mình toàn là “áo vải” “ chân đất” thì cảm thấy nhu bị đối xử bât công cho nên mới đòi hỏi trang bị như trong phim.
Trong liều tướng quân, Ngô Tam , Đỗ Liễm hai bên hầu Ngô Khảo Ký đang ngồi đăm chiêu suy nghĩ.
“ Thưa cậu hai, Ngô gia chúng ta tuy có chút của ăn của để nhưng gia nghiệp lớn thì cũng phải dùng nhiều, mỗi đệ tử lại có mộ nhóm gia binh nhỏ, ít thì mười hai mươi, nhiều thì mấy chục người. Còn có Cậu hai sắp đi Bố Chính nhận chức cho nên quân số lên đến 500, còn cậu cả cũng cả 700 gia binh. Trang bị cho mỗi nhóm gia binh đều rất tốn kém. Còn cấp lương, cấp bổng...” Đỗ Liễm bắt đầu kể lể.
Tóm cái váy lại đó là Ngô gia có của ăn của để nhưng tài nguyên không phải vô tận, đệ tử đều có suất có phần. Cương thiết thời này rất khó luyện, vũ khí cương thiết là tích luỹ nhiều năm mới ra được số lượng lớn chứ không phải thời này có thể ầm ầm nung quặng là có được vũ khí sắt thép.
“ Gần nơi này có xưởng luyện cương thiết nào đầy đủ giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2896044/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.