Chương trước
Chương sau
Vì Ngô Na Ri cực kỳ nghiêm túc nhắc đến an nguy của Ngô Huy Tuấn cho nên bà Quỳnh lập tức không do dự cam đoan cùng lấy danh tự tổ tiên , tứ thiêng liêng nhất của Lý Tô Thị ra lập lời thề.

Lý Tô Ánh Nhi tăng cân vì bị bà Quỳnh nhồi ăn, gương mặt V line giờ đã múp hai má bánh đúc cũng nũng nũng nghiêm nghị cam đoan bí mật.

“ Ngô Huy Tuấn đang trong lòng của Mặt Trăng, lòng của Mặt Trăng là rỗng và có công nghệ Zolzic cao hơn thế hệ II bảo vệ cho nên đừng mong hi vọng tiến vào giải cứu hắn. Nhưng cả hai yên tâm đây là nhiệm vụ của Ngô Huy Tuấn và hắn chắc chắn sẽ trở ra trong thời gian tới. Có thể sẽ mất vài năm. Tôi sẽ luôn theo dõi tình trạng sức khỏe của Huy Tuấn để báo lại mọi người”

Ngô Na Ri không có nhiều thời gian mà giải thích đi thẳng trọng tâm vấn đề. Mặc dù biết lý giải này sẽ gây sốc không ít cho gai người phụ nữ này.

Quả nhiên cả bà Quỳnh lẫn Lý Tô Ánh Nhi há hôc miệng kinh ngạc không dám tin.

Thật thì ban đầu Ngô Na Ri cũng không dám tin, ai ngờ Mặt Trăng chính là rỗng và là một vệ tinh khổng lồ do Zolzic. Điều này đã được Trần Lâm xác nhận, và Trần Lâm cũng xác nhận luôn, hắn sở dĩ có thể đi xuyên đa vũ trụ chính là ở thế kỷ 23 hắn trong một lần hạm đội bị Liên quân Penor – Human đánh lén sau đó không hiểu mà chui vào lòng Mặt Trăng, trồi từ đó mới có thể xuyên không.

Tứ là nhiệm vụ của Ngô Khảo Ký thời này liên quan đến Mặt Trăng, nhưng để cho bánh xe lịch sử chạy đúng thì Trần Lâm như thường lệ sẽ không nói ra bí mật này từ đầu. Vì bởi lẽ để xuyên vào lõi của Mặt Trăng chưa chắc cứ tìm kiếm xung quanh nơi này sẽ thấy.

Nếu lộ ra quá sớm khiến cho Ngô Khảo Ký bị ám thị mà tập trung vào Mặt Trăng trong khi cửa vào ở nơi khác thì đúng là Trần Lâm tự hại bản thân. Sự kiện Ngô Huy Tuấn lạc vào lõi Mặt Trăng và làm cái quái gì trong đó thì lịch sử hoàn toàn không ghi lại và Trần Lâm không hề có thông tin về chuyện này. Cho nên kiếp này thật sự khả năng can thiệm của Trần Lâm rất mỏng, chỉ có thể chông trờ số phận.

Nhưng khi này Ngô Huy Tuấn đã chui được vào lõi Mặt Trăng thì coi như lịch sử đi đúng hướng, hay ít nhất là đang đi đúng hướng theo suy đoán của Trần Lâm. Và cả Trần Lâm lẫn Ngô Na Ri đề thống nhất ý kiến này bởi lẽ bọn họ không hề cảm thấy có bất kỳ một tia uy hiếp bị đe dọa nào.

Chính vì vậy Ngô Na Ri mới bịa ra việc Ngô Khảo Ký “làm nhiệm vụ” và được “theo dõi” ... rất an toàn v.v... để khiến cho hai người phụ nữ này bớt lo lắng.

“ Cô Na Ri... vậy có thể đào mặt trăng cứu Huy Tuấn không?” Lý Tô Ánh Nhi gương mặt đầy lo lắng cùng sốt sắng mà lên tiếng.

Na Ri chỉ lắc đầu...

“ Đừng nhìn Mặt Trăng đơn giản mà tưởng nhầm, chúng ta công nghệ đào 60-80km trên Địa Cầu còn cảm thấy khó khăn, Mặt Trăng dưới sâu bề mặt đá đất 30km chính là lớp hợp kim titanium tầm 10km dày, tiếp theo là lớp Tamidsordium cũng dầy 20-30km mà tôi không hiểu là thế hệ bao nhiêu. Nhưng ít nhất đó phải là Tamidsordium công nghệ Zolzic cao hơn thế hệ III. Máy dò tìm Zolzic thế hệ II của tôi bị cản trở chỉ có thông tin mờ nhạt về Ngô Huy Tuấn”
— QUẢNG CÁO —


Ngô Na Ri giải thích.....

Quá khủng bố, như vậy còn đào cái quái gì? lớp hợp kim Titan đã cứng không ít lại còn 10km dày, lại thêm một lớp khủng bố Tamidsordium cao hơn Zolzic thế hệ III, đào qua thế nào được?

Nên nhớ Tamidsordium của Đại Việt chỉ là Tamidsordium tiền Zolzic , thứ gọi là Tamidsordium thế hệ III là Human tự vẽ lên mặt thôi. Tamidsordium thế hệ ba chỉ là tiếp cận gần nhất Tamidsordium- Zolzic thế thệ I. Hai bên đẳng cấp không cùng thứ bậc. Đụng vào Tamidsordium Zolzic thế hệ III chẳng khác nào đụng vào vật liệu không thể phá hủy đối với công nghệ Đại Việt lúc này.

Bó tay toàn tập, lúc này bà Quỳnh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Bà Cô “sống ngàn tuổi” của gia tộc lúc này.

Lẽ dĩ nhiên bí mật này chỉ Nữ Hoàng cùng bà Quỳnh hay biết.

Mẹ chồng an ủi con dâu tương lai, để nàng không thút thít khóc nữa… khổ thân , mới mười tám tuổi đã mang bụng bầu, chồng chưa cưới thì bị nhốt ở trong một vệ tinh bất khả xâm phạm… hai người phụ nữ Lý Tô Thị số khổ an ủi nhau. Nhưng bọn họ vẫn sáng lên hi vọng vào tương lai…

Lý Từ Huy tinh thần cởi mở cùng tươi vui hơn, nàng cũng sáng lên hi vọng vào tương lai.

Chính Hoà Thành ( Đồng Hới) những ngay hè nóng bức. Đã là tháng 7 ở nơi đây, bốn tháng đã trôi qua kể từ ngày Chỉ Huy Sứ Phò Mã Ngô Khảo Ký bình định Tuyên Hoá, dẹp tận gốc thổ phỉ nơi đây, lại còn khiến cho các Kê Trại ở Tuyên Hoá lần lượt cúi đầu chịu sự quản lý tập trung của Bố Chính.

Đô Hộ Huyện đã bỏ. Cơ cấu Huyện Nha ở Tuyên Hoá như Huyện Tòng Chất, Huyện Chính Hoà được xây dựng mới. Chưa nghe nói qua người dân Mường – Mon ở Tuyên Hoá có phản loạn gì, ngược lại nghe nói Sương Binh người Mon hoạt động quản lý trị an rất hiệu quả.

Phò Mã gia có nhiều thời gian hơn chạy đi chạy lại Chính Hoà. Bên ngoài nhìn vào thì cảm thấy vợ chồng Phò Mã- Quận Chúa thật ân ân ái ái.

Mà quả thật hai người bọn họ ân ân ái ái lắm.

Phù phù…. Cờ lộc cờ lộc…. tiếng vó ngựa dền vang đại địa.

Một đoàn kỵ mã dầm dập tiến vào Chính Hoà Thành đang ngổn ngang xây dựng.
— QUẢNG CÁO —


Chính Hoà Đã được Phò Mã phê duyệt xây dựng lớn gấp 3 lần với thành trì kết cấu khá lạ lùng. Trung tâm vẫn là thành đất cũ nhỏ bé, nghe nói sau nảy cả cái thành cũ sẽ là Phủ Công Chúa- Phò Mã , hành chính nha phủ cũng được đặt trong đó . Bên ngoài Phủ Công Chúa thì dành cho dân chúng.

Không thể ngờ nổi mới mấy tháng trước Phò Mã còn đau đầu vì mấy chục lượng bạc, lúc này ngài có thể thuê 1 vạn dân phu mạnh khoẻ ở Nghệ An- Thuận Hoá đến đây xây dựng thành trì. Quá giàu mà.

Dân Bố Chính cũng được thuê mà có điều số người không lại được nếu so sánh cùng người Nghệ An quá sức đông đảo.

“ Là Phò Mã về…”

“ Phò Mã vạn tuế….”

Dân phu thấy quân kỳ của Phò Mã thì nhao nhao dừng tay đứng dậy cúi chào rồi hò hét….

Hò hét là phải, Phò Mã thuê dân phu trả lương cao, đối xử công bình. Còn công chúa thì rất từ ái, thi thoảng vẫn đội nắng đi xem xét đời sống của dân phu. Căn dặn kẻ dưới thêm nước mát, thêm cơm nước tốt để dân phu không chịu đói, khát khi công tác. Thế gian được cả vợ lẫn chồng như vậy, ai không kính phục, ai không yêu quý.

Cuộc đời làm dân phu của đám người này đâu ít, nhưng lần đầu tiên họ cảm thấy được đối xử có tình người như vậy….

Ngô Khảo Ký tuy vội nhưng vẫn kìm lại cương ngựa vẫy tay chào dân phu….

“ Trời nắng như vậy, cớ sao làm việc ban trưa? Cảm nắng , ốm bệnh thì không tốt. Từ ngày mai sáng sớm dậy làm , đến giờ nắng ngắt thì nghỉ ngơi ngủ lấy sức, chiều mát lại làm đến đêm thắp đuốc làm cũng được…”

Ngô Khảo Ký cau mày nhìn dân phu nhễ nhại mồ hôi trong cái nắng thiêu da cắt thịt của miền Trung mà quát bảo đốc công …

“ Dạ .. dạ…”

Mấy tên đốc công vội vã khom mình vâng dạ nghe lời…
— QUẢNG CÁO —


“ Bà Con làm việc thật nhiệt thành, Bản Quan rất ưng lõng tháng này toàn bộ tiền lương tăng ba thành, gạo tăng 4 thành.” Ngô Khảo Ký hét lớn sau đó dục ngựa tiếp tục – về nhà.

Phải rồi, trước kia vốn dĩ Ngô Khảo Ký lấy Bố Chính làm nhà , tách biệt với Lý Từ Huy ở Chính Hoà.

Nhưng lúc này Ngô Khảo Ký coi Chính Hoà mới là nhà, bởi lẽ nơi đó hắn có hai người vợ. Một cô công chúa nhỏ Lý Từ Huy, tính tình hiền hậu, bao dung khoan thứ, tâm tư như nước khiến người ta chỉ muốn có cảm giác yêu thương che trở. Còn người “Vợ thứ hai” thua vị không kém , Lý Ngọc Ảnh tính tình táp bạo, bà chằng hay cằn nhằn, bạo lực, cá tính , quả quyết và rất hiện đại… đây là nhân cách thứ hai của Lý Tử Huy mà Ngô Khảo Ký bằng các biện pháp nghiệp vụ y tế của mình dụ ra được để nói chuyện.

Bệnh của Lý Từ Huy chỉ có thể tông qua giao lưu, dùng công phu mài nước để hoá giải.

Hai người chưa đến mức yêu thương nhau sâu sắc, nhưng cứ tự nhiên bình bình đạm đạm mà thân cận với nhau.

Về Lý Từ Huy nhân cách thì không cần phải mắc công nhiều, nàng là mẫu người con gái truyền thống, lấy chồng theo chồng, mặc kệ là yêu hay không yêu vẫn nhất nhất chồng là bầy trời, cho nên hai người dễ thân cận dễ bồi dưỡng tình cảm.

Còn Lý Ngọc Ảnh nhân cách hơi khó, nàng ta quá nhiều mặt trái cảm xúc, mỗi lần muốn gặp Ngọc Ảnh là một lần đánh nhau thừa sống thiếu chết mới có thể nói chuyện tử tế với nhau được. Nhưng Ngô Khảo Ký cảm nhận, đối với Ảnh thì hắn vẫn có cảm giác thân cận và Ảnh dường như càng ngày càng kháng cự rất thấp đối với Ký.

Thời gian hai người Ảnh- Ký đánh nhau giảm xuống, thời gian nói chuyện tăng lên, đặc biệt ở trạng thái Ảnh, hai người thi thoảng đụng chạm cơ thể không vấn đề gì. Nhưng mà nói đến yêu thì chưa đủ... vẫn chỉ là ...” tri kỉ” cùng giường mà thôi.

Đúng rồi, hai người sinh hoạt cùng phòng, cùng giường, có điều khi ngủ sẽ dựng lên mộ tấm ngăn khiến hai bên cách nhau một đọa, tránh cho lúc ngủ mà Ngô Khảo Ký chạm vào Huy lại to chuyện. Những đêm tối hai người nằm bên nhau, cách một tấm che để nói chuyện tâm tình, lãng mạn mà cũng đáng thương thay....

Lý Tô Ánh Nhi vẫn xem phim thường ngày, nàng không xem một lượt hết phim mà mỗi đoạn phim lại xem đi xem lại, nhất là những đoạn về hai người Ký – Huy. Lý Tô Ánh Nhi cảm thấy không nên xem hết quá nhanh, vì nàng có một cảm xúc rất khác lạ, giống như bản thân đang tự chiêm nghiệm cuộc đời của chính mình vậy. Cảm giác kỳ diệu quá thay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.