Một góc nhỏ tại Nhà Máy Quân Ký Hoàng Gia tại Thành Hà Nội.
Ngô Huy Tuấn ngây ngốc nhìn bộ chiến giáp Primehjor cơ bắp trước mặt.
“ Sao hả … anh thấy Nhi tài không?”
Cô thợ máy mặt mũi lem nhem dầu máy ra hiệu cho nhóm thợ lui đi. Cò bản thân thì cầm một chiếc cà lê điện tử khua khua trước mặt Ngô Huy Tuấn.
“ Em … là em làm thứ này sao?”
Huy Tuấn run rẩy giơ bàn tay cẩn thận sờ lên chiến giáp Primehjor hùng vĩ trước mặt.
“ Đúng vậy… khen em đi… thấy em siêu nhân chưa?”
Lý Tô Ánh Nhi vểnh vểnh mặt tự đắc… có điều nàng không biết mặt của mình đã lấm lem còn hơn cả con mèo hen rồi… râu mèo còn có hai ba cái kéo lê tới má …
“ Siêu… siêu nhân quá… đi, là cho anh?”
Huy Tuấn mân mê, hai mắt như toả ánh sáng, nam nhân Ngô gia mê mẩn nhất là gì? Là những bộ giáp Primehjor bằng hợp kim Tamidsordium hùng mạnh, chắc chắn và cơ bắp. Không một nam nhân Ngô nào có thể cưỡng lại trước mội bộ chiến giáp Primehjor như vậy… họ mê mẩn , họ đắm chìm , họ vong ngã, họ quên đi tất thảy sự vật xung quan.
Không khác mấy một đứa trẻ lê ba nhận được đồ chơi. Ngô Huy Tuấn quên hết mọi thứ xung quanh, ngây gốc sờ mó, ngây ngốc cười đến chảy cả nước dãi.
“ Anh hỏi thừa … Nhi không làm tặng anh thì tặng ai?”
Lý Tô Ánh Nhi giậm chân ra vẻ hờn dỗi.
“ Cám ơn em” Ngô Huy Tuấn bất chấp ở đây có bao nhiêu người, có bao nhiêu ánh mắt, hắn ôm lấy Ánh Nhi mà nhấc bổng lên xoay mấy vòng.
Tuấn sẽ không hỏi vì sao Lý Tô Ánh Nhi biết chế chiến giáp. Hỏi thừa.
Hỏi về nữ nhân Lý Tô vì sao biết chế chiến giáp Primehjor thì khác quái gì hỏi Nam nhân Ngô gia vì sao biết đánh trận.
Cả thế giới này đều biết Ngô gia nam nhân ai cũng có thể đánh trận, và ai ai đều là chiến binh thiện chiến, và ai ai cũng hiểu những bộ chiến giáp tốt nhất đều xuất phát từ nữ nhân Lý Tô thi Hoàng Tộc.
Mỗi một bé gái Lý Tô Thị sinh ra đều phải học tập thiết kế, chế tạo chiến giáp từ bé, vì khả năng rất rất cao, nàng sẽ phải chế một bộ chiến giáp làm đồ cưới cho đàn ông Ngô gia. Nếu đã cưới đàn ông Ngô gia thì ngươi lại phải chế chiến giáp cho con, thậm chí cho cháu. — QUẢNG CÁO —
Do đó đừng bao giờ hỏi thừa thãi phụ nữ Lý Tô thị, vì sao nàng biết chế chiến giáp.
Lý Tô thị cô gái nhắm chuẩn một thằng đầu đất Ngô gia? Hắn không ưng ý ngươi? Không sao, chế một bộ chiến giáp đẹp nhất, cơ bắp nhất , hùng mạnh nhất ném trước mặt hắn. 90-95% tên đầu đất đó sẽ bò dưới váy của ngươi. Đã rồi, Ngô gia nam nhâm không bao giờ cưỡng lại được trước chiến giáp Primehjor tinh mĩ. Chưa bao giờ cưỡng lại được, và điều đó đồng nghĩa họ chưa bao giờ cưỡng lại được trước các cô nàng Lý Tô thị.
Đã bị chấm, thì nam nhân Ngô gia nhận mệnh. Không nên dãy dụa nhiều.
Hai trăm năm rồi, kể từ trận chiến đâu tiên giữa nhân loại và Chủng Penor ở Châu Phi thì Primehjor Armor đã trở thành một nền văn hóa của thế giới này.
Và đối với nữ nhân Lý Tô thị thì Primehjor lại càng có ý nghĩa trọng đại và đặc biệt, đầu tiên đó chính là một nghi thức, một lễ nghi rất thiêng liêng, nó tương đương với chuyện đeo nhẫn đính hôn vậy.
Một người phụ nữ Lý Tô thị không biết về Primehjor Armor thì không phải là nữ nhân Lý Tô thị hợp cách. Những bộ Primehjor Armor tinh tế nhất, tốt nhất, công nghệ cao nhất luôn được xuất phát từ bàn tay, khối óc của Lý Tô Thị. Nhưng không dễ để Lý Tô thị thiếu nữ hay nữ nhân có thể làm điều này, phải cần họ thực sự yêu thương và nguyện ý lập gia đình cùng thì đây mới là chiếc nhẫn đính hôn đắt giá nhất hành tinh dành cho chồng tương lai.
Mỗi bộ Primehjor Armor đơn thuần có giá tương đương 900 triệu Đồng Đại Việt trở lên, tức là tương đương 1,8 tỉ Franc hoặc 2,7 tỉ Shekel của Israel Emprie. Đây là một bộ giáp thông thường cho chiến binh thông thường, còn Primehjor Armor từ tay các phú bà Lý Tô thị thì khó biết được giá cả lắm.
Lý Thị cực giàu có, bọn họ làm kinh tế cực giỏi, công ty, tập đoàn mọc khắp nơi khắp chốn, nhưng cuộc sống của các phú bà Lý Tô thị lại cực kỳ khiêm tốn và có phần hà tiện , bởi lẽ có bao nhiêu tiền bạc đã đắp hết vào nghiên cứu cùng chế tạp Primehjor Armor và lẽ dĩ nhiên kẻ được hưởng chính là Ngô gia tiểu tử.
Còn gì quý hơn tính mệnh của chồng con? còn gì quý hơn an toàn của thân nhân? Cho nên có phụ nữ Lý Tô thị nào tiếc tiền đâu, họ có thể hà tiện cho bản thân, nhưng chưa bao giờ hà tiện cho chồng con cả.
Vẫn như 900 năm về trước, Ngô Khảo Ký dong duổi xa trường, Lý Từ Huy ở nhà loa toan mọi việc để hắn yên tâm có thể một tay bình thiên hạ. Lúc này Ngô gia tiểu tử cũng vẫn theo truyền thống cha ông, xông pha trước làn mưa bom lửa đạn , còn phụ nữ Lý Tô thi vẫn học theo Lý Từ Huy năm nào... tất cả vì sự nghiệp của chồng. Đến bản thân họ tằn tiện ra sao cũng không hề chú ý.
Thế nên mới có chuyện một chiếc xe cá nhân , một lão tài xế lại có thể cho nhiều người trong hoàng tộc cùng dùng. Nói Lý thị giàu hay nghèo thật khó để định nghĩa. Nói nọ nghèo thì không đúng, hằng năm không biết họ kiếm được bao nhiêu tiền của , nhưng nói họ giàu lại hơi ngoa vì sự thật tiền mặt, tiền dư họ lại chẳng có bao nhiêu.
Ngô Huy Tuấn nhận luôn? Không khách sáo mấy câu?
Thời đại nào rồi còn khách sáo? Ngô gia đệ tử nghèo mút chỉ. Vâng , họ là quân nhân lương rất cao, nhưng chỉ là rất cao để lo cho cuộc sống, còn về sở hữu một bộ chiến giáp Primehjor thì … là giấc mơ nếu không có các phú bà Lý Tô thị.
E hèm nghe có vẻ ăn cơm nữ nhân quá hả , kệ , dính đến chiến giáp Primehjor thì da mặt Ngô gia tiểu tử rất dày, dày còn hơn lớp tường rào bê tông ngăn chặn xung quanh Châu Phi kia kìa.
Thậm chí Ngô gia tiểu tử mấy thằng trẻ trâu còn thiếu viết tên vợ, tên bạn gái của mình lên chiến giáp để đi khoe khoang. So sánh lẫn nhau.
À vợ tao giàu hơn vợ mày nhé.. tao có công nghệ này này…
Ha ha … vợ tao thẩm mỹ hơn vợ mày rồi…. nhìn hoa văn này xem…
A thằng em trai .. lâu ngày gặp… úi… phú bà nhà chú lại trúng quả gì đậm vậy… áo giáp mới kia à… — QUẢNG CÁO —
Đó , trẻ trâu nhà Ngô gia gặp gỡ chào nhau như vậy đó.
Cả dòng họ ăn cơm nữ nhân quen rồi, thành chai mặt, cho nên từ chuyện xấu hổ lại thành chuyện vinh quang.. vinh quang tột độ…
“ Chóng… chóng mặt…. thả em… con trâu này…”
Lý Tô Ánh Nhi mới được ôm lên xoay hai vòng thì thích lắm , hạnh phúc lắm…
Ba vòng thì hưng phấn tột độ.
Bốn vòng … thấy gì đó sai sai rồi.
Năm vòng… biết sai ở đâu rồi, có điều nhìn thấy gương mặt hạnh phúc ngây ngô, cười như trẻ lên ba của tình yêu cho nên nàng nhịn.
Sáu vòng…. Buồn nôn rồi…
Bảy vòng… con trâu này lúc nào mới dừng đây…
Tám vòng… đầu quay quay ý thức mơ hồ..
Chính vòng… phải hét lớn nếu không là cho chó ăn chè thật ở đây..
“ Ha ha… anh xin lỗi, hưng phấn quá…” Có thằng ngu nào đó, trâu bò, xoay bạn gái trên không đủ chục vòng nói thả liền thả , sau đó buông tay gãi đầu gãi tai.
Công chúa Đại Việt như rượu say lảo đảo , người uốn éo vặn vẹo tự xoay mòng mòng….
“ Con trâu này….”
“ Úi úi….”
Đôi trẻ ngồi bên nhau ngước nhìn tác phẩm Primehjor bốn tháng dòng dã mà Lý Tô Ánh Nhi bí mật kỳ công lao động.
Pha vừa rồi khiến cả trăm cặp mắt thợ máy xung quanh nhìn mà không nhịn được cười rôm rả cả lên.
Ai đó xấu hổ nhéo người thương một cái thật đau sau đó dựa vào vai hắn mà ngồi, vẫn choáng váng.
“ Bộ giáp này em dùng hợp kim Tamidsordium thế hệ ba… kinh không?” Lý Tô Ánh Nhi vểnh môi chu mỏ khoe khoang. — QUẢNG CÁO —
“ Cái gì… Tamidsordium thế hệ III? Em lấy đâu ra tiền…” Ngô Huy Tuấn giật bắn mình sợ hãi.
Tamidsordium thế hệ I tầm 900 triệu. Tamidsordium thế hệ II tầm một tỉ bảy trăm triệu Đại Việt Đồng.
Còn Tamidsordium III nghe nói mới phát triển , đã cực kỳ tiếp cận với Zolzic 1. Nghĩa là đã vượt xa phạm trù tiền Zolzic gần đạt phạm trù Zolzic chính thức. Giá cả… không thể lường nổi, nghe nói chỉ mới một vài chỉ huy cao cấp Đại Việt sở hữu. Có 35 bộ là Quốc Gia đài thọ. 14 bộ là do các phú bà Lý Tô thị tặng chồng con.
Vậy đây là bộ thứ 15 xuất phát từ nhóm phú bà.
“ Vay mẹ anh một ít, xin mẹ em một ít. Tích trữ của em bấy lâu, à quên giới thiệu, em là chủ tịch tập đoàn điện tử TNH Technology”
“ Trời ạ…..” Huy Tuấn há hốc mồm đủ nhét quả trứng vào đó… người yêu ăn sở hữu tập đoàn lớn gấp 10 lần mẹ ruột hắn… siêu cấp vớ…
Đừng nhìn một Primehjor Suite chế tạo đắt đỏ , bảo dưỡng còn đắt đỏ hơn. Tuy chính phủ Đại Việt cực kỳ giàu có nhưng chỉ đủ duy trì đội quân 10.000 Primehjor Armor phổ thông Tamidsordium thế hệ -I chiếm 70% thế hệ II 30 %.
Như Trung Quốc số lượng chỉ tầm 3000, Frank Empire và Israel Empire tầm 8000-8500.
Tất cả bởi lẽ phí duy trì chúng quá đắt đỏ không đơn giản sử dụng như vậy đâu.
Như vậy nếu như Ngô Huy Tuấn có nhập ngũ thì hắn chỉ được chính phủ hỗ trợ bảo trì ở mức cơ bản . Còn thứ quỷ mà nhà Lý Tô chế tạo toàn hàng thửa. Bảo trì cơ bản làm sao dùng được?
Cho nên mới nói nữ nhân Lý Tô Thị vì lo cho chồng con mà có kiếm tiền tỉ thì trong tay cũng không có bao nhiêu đồ xa xỉ cả. Thậm chí họ nhìn thật giản dị, không phải vì thích giản dị, đàn bà nào chẳng thích chưng diện. Nhưng họ hi sinh hết… có bao tiền sẽ tích góp lại, đầu óc lúc nào cũng nghĩ làm sao cải tiến chiến giáp tốt hơn.
Bé gái Lý Tô thị từ bé sẽ được dạy dỗ tích góp tiền bạc… lý do thì ai cũng hiểu cả.
"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]