Một góc nhỏ tại Nhà Máy Quân Ký Hoàng Gia tại Thành Hà Nội.
Ngô Huy Tuấn ngây ngốc nhìn bộ chiến giáp Primehjor cơ bắp trước mặt.
“ Sao hả … anh thấy Nhi tài không?”
Cô thợ máy mặt mũi lem nhem dầu máy ra hiệu cho nhóm thợ lui đi. Cò bản thân thì cầm một chiếc cà lê điện tử khua khua trước mặt Ngô Huy Tuấn.
“ Em … là em làm thứ này sao?”
Huy Tuấn run rẩy giơ bàn tay cẩn thận sờ lên chiến giáp Primehjor hùng vĩ trước mặt.
“ Đúng vậy… khen em đi… thấy em siêu nhân chưa?”
Lý Tô Ánh Nhi vểnh vểnh mặt tự đắc… có điều nàng không biết mặt của mình đã lấm lem còn hơn cả con mèo hen rồi… râu mèo còn có hai ba cái kéo lê tới má …
“ Siêu… siêu nhân quá… đi, là cho anh?”
Huy Tuấn mân mê, hai mắt như toả ánh sáng, nam nhân Ngô gia mê mẩn nhất là gì? Là những bộ giáp Primehjor bằng hợp kim Tamidsordium hùng mạnh, chắc chắn và cơ bắp. Không một nam nhân Ngô nào có thể cưỡng lại trước mội bộ chiến giáp Primehjor như vậy… họ mê mẩn , họ đắm chìm , họ vong ngã, họ quên đi tất thảy sự vật xung quan.
Không khác mấy một đứa trẻ lê ba nhận được đồ chơi. Ngô Huy Tuấn quên hết mọi thứ xung quanh, ngây gốc sờ mó, ngây ngốc cười đến chảy cả nước dãi.
“ Anh hỏi thừa … Nhi không làm tặng anh thì tặng ai?”
Lý Tô Ánh Nhi giậm chân ra vẻ hờn dỗi.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895930/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.