Ngô Khảo Ký từ từ mở mắt ra.
Mội khung cảnh hết sức xa lạ hiện hữu…
“ Đây là nơi nào, Trẫm không phải đang ở Hoàng Thành Thăng Long sao?”
Không thể kìm nén suy nghĩ hắn chợt mở miệng quát lên như muốn hỏi các nữ quan hau bác sĩ hoàng gia xung quanh.
Ngô Khảo Ký nhớ rằng sau khi Lý Từ Huy qua đời không lâu, hắn cũng rơi vào đau thương quá độ, cơ thể ngày một xấu đi, tuổi già không thể nào tránh được.
Hắn vẫn còn nhớ ngày hôm qua khi mơ màng tỉnh dậy, hắn vẫn còn ở Long Phượng Cung nơi hai vợ chồng hắn đã ân ái bên nhau những ngày tháng héo tàn của tuổi xế chiều.
“Không đúng giọng nói này không phải của ta… nhưng lại rất thân quen… rất thâm quen…. Đã từng gặp ở đâu…?”
Ngô Khảo Ký giật mình khi chính bản thân nghe thứ âm thanh vừa quen thuộc lại xa lạ do chính hắn phát ra…
“ Cơ thể này….”
Ngô Khảo Ký khẽ cử động cơ thể, sức sống mãnh liệt, sức sống mà mấy chục năm trước hắn mới có được, tại sao… tại sao một lão già gần đất xa trời nằm trên giường bệnh chờ ngày rời xa trần thế như hắn lại có được…
“ Cha … người tỉnh rồi..?” Một giọng nói thân thuộc vang lên..
Từ phía xa một bóng người quen thuộc thân thương đang bước đến…
“ Từ Huy .. là em sao… không thể nào”
Ngô Khảo Ký gần như ngây ngẩn cứng đơ người nhìn bóng dáng đó, không thể nhầm được, đó chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895888/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.