“ Thầy... thưa thầy ...” Hassan-i Sabbah nghẹn ngào quỳ gối trước Ngô Khảo Ký toàn bộ người dân Nizaris đều quỳ, đây là phong tục liên quan tôn giáo của họ. Quỳ mang ý nghĩa tôn trọng nhất mực đối với người được thụ hưởng. Nó hoàn toàn khác ý nghĩa quỳ lạy nô tài thời nhà nhà Thanh.
Ngô Khảo Ký cũng không tước bỏ tập tục này của họ.
Hassan-i Sabbah xúc động vì cuối cùng người thày vĩ đại của hắn cũng đặt chân đến vùng đất xa xôi này, Hassan-i Sabbah lúc này cảm thấy như mình còn nhỏ lại mặc dù hắn cũng 36 tuổi chứ không ít gì. Hắn như muốn khoe khoang thành bang Nizaris, khoe khoang những gì mình đã làm được vậy.
Tất nhiên Hassan-i Sabbah cảm thấy “thành công” của mình so với sự vĩ đại của thày đã làm cho cả Đại Việt và cả một khu vực Đông Á là quá nhỏ bé, nhưng hắn vẫn tự hào khoe khoang.
Hassan-i Sabbah xúc động run rẩy cầm lấy bàn tay của Ngô Khảo Ký mà hôn lên, đây cũng là tập tục, còn có thể hôn cả giày, nhưng rõ ràng là thày sẽ không chấp nhận điều này cho nên Hassan-i Sabbah râu ria chỉ có thể hôn lê chiếc nhân bên tay trái của thày mà thôi.
“ Trò làm rất giỏi, Nizaris thật sự rất rất tốt… ta cũng bất ngờ và khó có thể hình dung ra Nizaris phát triển đến mức này nếu không tận mắt chứng kiến”
Ngô Khảo Ký có hiểu mơi này các quy củ, hắn đỡ Hassan dạy, hau thày trò lúc này ôm lấy nhau cười ha ha vui vẻ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895862/chuong-09.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.