Nhớ lại mười lăm ngày trước đây.
Khi đám thương nhân giả dạng này vứt lại một túi nước rồi bỏ đi.
Hassan-i Sabbah biết rằng nếu bở lỡ cơ hội này hắn sẽ chết, một mình hắn với vết thương đã mưng mủ nhiễm trùng lại chỉ có thêm một túi nước nhỏ thì chỉ có thể sống thêm được vài giờ đồng hồ chứ cũng chẳng đi thêm được. Còn về mong chờ có một toán người khác có thể gặp được hắn trong sa mạc mênh mông này? Chỉ có thể nằm mơ thôi, xác xuất quá bé.
Hassan-i Sabbah mới chỉ 38 tuổi, hắn còn quá nhiều mộng mơ và hoài bão. Gần chục năm hắn qua lại giữa Bắc Phi và Ba Tư chỉ để thực hiện hoài bão của mình, chục năm điên cuồng lao động, biết bao nhiêu công sức.. hắn không thể cứ vậy đơn giản ngã xuống. Hắn đầu hàng số phận chỉ khiến kẻ thù cười tươi.
Cho nên Hassan-i Sabbah quyết định đánh cuộc, hắn cầm lên túi nước điên cuồng uống sạch… không cần dự trữ vì chừng ấy nước không khiến hắn thoát khốn. Hắn cần tưới mát mờ môi nứt nẻ, cần làm ướt cổ họng cháy khô… hắn cần nói chuyện. Chỉ có thể thuyết phục những người này thì hắn mới có thể sống sót ..
“ Khoan đi đã… ta biết các ngươi không phải thương nhân mà là quân sĩ chuyên nghiệp… các người cải trang đi Bagdad vì bất kể lý do gì thì cũng vẫn cần thông tin ở đó… mà ta Hassan-i Sabbah có lực lượng đủ để cho các ngươi bất kể thông tin nào… xin thề có Allah”
Hassan-i Sabbah dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895677/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.