Cuộc nói chuyện xưa còn dài, đôi bên ôn lại những sự kiện liên quan đến nhau mà như giải đáp nhiều khúc mắt không thể giải đáp trước kia.
“ Bệ hạ lừa bản cung thật khổ, cái gì Pháp Lãng Tây Phương Quốc , cả triều đinh cả bản Cung đều bị Bệ Hạ lừa đảo rồi..” Ỷ Lan Thái Hậu giọng nói có phần trách cứ...
“ Bất đắc dĩ ... bất đắc dĩ... lúc ấy Đại Việt khẩn trương bị chiến Chinh Bắc, Trẫm muốn giúp nước nhà, giúp triều đình nhưng lại sợ cây cao gió cả nên chỉ có hạ sách này.” Ngô Khảo Ký cũng bộc bạch, lúc đó hắn đế tâm ẩn , bản thân hắn cũng không hay gì , quả thật chỉ có một lòng báo quốc gia, báo dân tộc, không trung quân nhưng lại nhìn như trung quân vậy.
“ Nói như vậy bản cung nghĩ lại thạta cảm giác một tay ép Bệ Hạ bước lên ngôi cửu ngũ. Ngài sơ tâm hẳn là trung quân báo quốc một lòng Lý gia mới là… lại như chuyện Đại Tống cố tình chia rẽ phong Vương lại khiến bản cung vào bẫy mà đẩy Bệ Hạ đi xa hơn nữa…”
“ Nếu bản cung không ngu dốt thì Bệ Hạ có thể hồi Đại Việt. Càn Đức , Càn Quyết đâu có như vậy bị tặc nhân hại chết … là bản cung người mẹ dốt nát này hại chúng nó…” Bỗng nhiên câu truyện lại rẽ một hướng khác.
Ỷ Lan lúc này chỉ là một người mẹ trong vài ngày mất đi hai đứa con trai, đã thế tặc nhân còn đoạt đi quyền lực, giam lỏng và nhốt bà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895649/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.