Dumai không có hải quân hỗ trợ nhưng vẫn đứng sừng sững như biểu tượng bất khả chiến bại của Đại Việt trong khu vực.
Người Chola dừng tấn công, họ cảm thấy pháo đài này nếu như không có pháo lớn hỗ trợ thì không thể nào chiến thắng nổi cho dù nướng bao nhiêu quân vào đó đi nữa.
Đúng vậy, mưa hơn có lẽ không thích hợp cho hỏa khí sử dụng, lúc đó vũ khí lạnh lên ngôi, số lượng quân có thể đè chết chất lượng.
Vậy nhưng cách đánh đó không thể dùng cho khốn nạn pháo đài Đại Việt xây ở Dumai được.
Đây là pháo đài kép kín che nắng che mưa, lại đày dẫy châu mai dành cho cung nỏ, mà nếu nỏ dùng được thì súng hoả mai lại càng dùng được.
Không dùng pháo oanh kích mà tính leo cái pháo đài này rồi tấn công thì cần cả mấy vạn quân liên tục đánh đánh đến khi khí tài bên trong pháo đài cạn kiệt thì mới có khả năng đột phá.
Phải lấy bao nhiêu mạng người để lấp hết chỗ khí tài bên trong pháo đài?
Có trời mà biết quân Đại Việt đã dự trữ bao nhiêu đạn dược, thuốc nổ và mũi tên bên trong đó.
Quân thủ pháo đài lên tới năm ngàn người. Muốn tạo áp lực phải ít nhất có vạn quân cùng tiến bốn góc, mà phải đánh liên tục, chết phải bổ xung liền, cho nên nếu coi người như nhân vật game không sợ hãi chết chóc, không mệt mỏi thì cần ít nhất bốn vạn quân từ bốn phía ùa lên và chịu tổn thất tầm ¾ để có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895503/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.