Lúc này thư phòng Ngô Thường Hiến tại Ngô gia Hầu phủ Đỗ Bách đang quỳ gối nơi đó. Đỗ Bách cúi gằm mặt như rất sợ hãi hay nhu thuận nhưng thực tế là hắn đang dấu đi vẻ mặt bất bình cùng không mấy sợ hãi của mình. Thật không hiểu nổi một cái gia binh tại sao lại có được cái gan lớn như vậy.
“ Được rồi, ngươi lui xuống. Nhớ chuẩn bị nhanh chóng quay lại báo cho Ngô Khảo Ký biết, Tửu Xưởng tại Bố Chính là gia tộc tiếp quản, việc phân chia cổ tứ hắn nói không tính. Việc đó trong tộc sẽ có bàn bạc và quyết định sau.” Nói đoạn Ngô Thường hiến quay qua một người thanh niên mặt quan như ngọc cao lớn đứng bên phải mà nói.
“ Khảo Tích, hai ngày tới ngươi nghỉ phép, tranh thủ mang theo 200 thân binh xuôi nam tiếp quản Tửu Xưởng, chớ để em ngươi làm bậy. Hắn đúng là đánh chết không chừa thói hàm hồ. Ngươi phải cứng rắn biết chưa”
Người thanh niên cao lớn dạ vang, hắn chính là trưởng tử nhà họ Ngô, Ngô Khảo Tích hiện tại đương chức Phò Mã Đô Úy cũng là Tòng Ngũ phẩm tương đương Ngô Khảo Tích nhưng là cận vệ của vua và rất có thực quyền.
Đỗ Bách cũng ra vẻ nghe lời mà dạ vang một tiếng cho là phải sau đó lui xuống. Nhưng ngay khi ra khỏi Ngô phủ thì gương mặt tên này trở nên thâm trầm vô cùng.
“ Đúng như chủ công dự đoán, cũng may chủ công đã có chuẩn bị. Vậy thì tiếp theo kế hoạch cần phát động rồi”
Đến đêm tối thì mọi chuyện cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/278104/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.