Trong khoảng thời gian chờ đợi này Ngô Khảo Ký cũng không yên nhàn. Hắn huy động 700 tân xương binh cùng 2 ngàn dân phu tiến hành cấp tốc xây dựng một khu “công nghiệp” ở ngay tây thành Bố Chính.
Mà trên thực tế Ngô Khảo Ký cũng cứ thế mà đặt cái khu này là khu công nghiệp Bố Chính. Nhân công lao động là miễn phí, ở nơi này Ngô Khảo Ký, chỉ cần hắn ra một chính lệnh thì dân phu phải dăm rắp mà làm, đừng mong có ý kiến.
Tất nhiên lúc này Ngô Khảo Ký không còn là Ngô Khảo Ký ngày xưa, hắn là đối xử tử tế cùng dân phu và binh sĩ. Thứ nhất lương thực cấp đủ 2 bữa chính không ăn bớt. Thứ hai tiền công là có chứ không phải uống gió đông như thường thấy trong giai đoạn này. Mặc dù chỉ ít và tượng trưng nhưng nó mang tính chất đột phá ghê gớm.
Thời này dân đen làm việc cho quan lại là không công, chỉ cần trưởng quan hạ lệnh cho mỗi hương, lý , huyện thì họ phải góp đủ công đến lao dịch. Nếu không thực hiện thì coi chừng cái mông, nếu chống đối thì coi chừng cái đầu.
Một điểm quan trong nữa đó chính là Bố Chính, Địa Lý , Ma Linh tam châu liên tục chiến hỏa, liên tục biến động dân số, nơi này vốn gĩ không có cái gì gọi là thế tộc, chỉ có một số cái gọi là tiểu sĩ tộc hương trấn người nhưng thế lực mỏng manh và rời rạc vô cùng. Không thể có một nhân vật nào ở Bố Chính có thể đương đầu với Ngô Khảo Ký.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/278098/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.