Sáng hôm sau, mặt trời vừa mọc, cả căn phòng tràn ngập ánh sáng, mang theo hơi ấm của ánh nắng mặt trời. Lý Đông Lượng tay ôm Hà Hoa Tử trong lòng, vẫn chưa muốn buông cô ra. Nằm thêm vào phút, anh định ngồi dậy đi thay quần áo, nữ nhân nằm trong lòng cũng trở mình, mày hơi cau lại, hỏi anh:
- Mấy giờ rồi?
- Vẫn còn sớm, em ngủ thêm một chút đi, lát nữa anh gọi dậy.
Lý Đông Lượng nhìn Hoa Tử với ánh mắt say đắm, môi hé nụ cười, nhẹ nhàng vuốt tóc cô sang một bên để gương mặt xinh đẹp không bị che đi. Cả người cô bị che bằng chiếc chăn màu trắng, nhưng lại để lộ ra đôi chân dài trắng mịn màng. Lý Đông Lượng cũng suýt không kiềm lòng được nhưng lại cố nói với bản thân rằng, đêm qua Hoa Tử đã vất vả rồi nên tha cho cô.
Lý Đông Lượng vào phòng tắm. Nghĩ đến cơn kích tình tối qua làm cơ thể anh lại nóng lên. Anh chuyển vòi sen sang nước lạnh để dập tắt ham muốn lúc này của bản thân.
Anh đi xuống dưới nhà, căn dặn người làm chuẩn bị thức ăn sáng cho cả hai, còn cẩn trọng chỉ đạo họ nên sắp xếp mọi thứ như thế nào để Hà Hoa Tử hài lòng. Lúc ấy đã gần bảy giờ, Lý Đông Lượng nói với người làm:
- Mấy ngày này đừng để Hoa Tử xem tv, tắt hết wifi, cứ nói với cô ấy là wifi bị hư, rõ chưa?
- Dạ!
Người làm đồng thanh đáp, trong lòng họ cũng mang theo nỗi khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tong-vo-ngai-lai-bo-tron-roi/2725310/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.