Sau khi bị tên kia làm phiền, Từ bân và Đỗ Nhược mỗi người chọn hai khối đá, sau đó hai người cùng nhau tới khu mở đá.
Khu mở đá có nhiều người, chưa tới nơi đã nghe thấy tiếng ồn ào.
-Lên rồi! Tôi giàu to rồi!
-Cắt đi, cắt cho tôi! Tôi không tin tôi bỏ ra 20 vạn mua phải một tảng đá, sao có thể không ra màu xanh lục chứ!
-Tôi không tin, đá của tôi nhất định có ngọc! Sao lại là rêu đen chứ!
Có một số máy mở đá, những người trước mặt đều đó thái độ khác nhau, mừng rỡ và đau buồn chỉ trong chớp mắt.
-Xin chào, giúp chúng tôi mở đá với!
Lạc Vân Sam tới một cái máy để không, cô để vệ sĩ đẩy đá tới.
Người ở cạnh máy mở đá liếc Lạc Vân Sam một cái.
-Cô chắc chắn muốn mở sao? Nơi này của tôi đã một tháng không mở ra được ngọc rồi.
Đổ thạch còn phải dựa vào vận may cho nên người tới mới đá đều vô cùng chú ý điều này, có ra màu lục hay không còn phải xem cái máy đó có được nhiều người chọn hay không.
-Ra lục hay không không liên quan tới người mở đá, anh cứ mở đi.
Lạc Vân Sam không phải loại người tin vào vận may, đổ thạch phụ thuộc vào nhãn quan và kinh nghiệm của người lựa chọn cục đá đó, không hề liên quan tới người mở đá.
Người mở đá nghe vậy thì mắt liền sáng lên, anh ta đứng lên nói.
-Cảm ơn cô đã tin tưởng, cô muốn mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tinh-ba-tong-tai-tuyen-truy-the/3541492/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.