Mẹ Phùng đứng ở phòng khách, bà trừng mắt nhìn ra ngoài cửa.
-Lão Phùng, ông xem có phải chúng ta giống người cầm gậy đánh uyên ương không?
-Chắc chắn là thế rồi ạ!
Phùng Ích đi ngay sau Phùng Liễu, cậu chen miệng nói.
-Con nói nhiều quá!
Mẹ Phùng tức giận vỗ vào đầu Phùng Ích một cái.
-Người lớn nói chuyện, trẻ con không được chen miệng vào!
Phùng Ích sờ đầu, cậu lẩm bẩm gì đó rồi tránh sang một bên.
-Lão Phùng, ông xem nên làm thế nào bây giờ.
Mẹ Phùng nhìn hai người ôm nhau, bà có chút mềm lòng.
"Phùng Liễu cũng đã 29 tuổi rồi, người lớn tuổi càng khó tìm được người thích hợp, mình có nên để kệ nó không?"
-Làm sao mà tôi biết được.
Ba Phùng nói, ông còn chưa kịp làm gì mới chỉ có kéo số điện thoại của Lạc Vân Sam vào danh sách đen mà thôi, sao lại nói như ông là bậc cha mẹ ác độc vậy chứ.
-Bác trai, bác gái!
Lạc Vân Sam nhìn thấy ba Phùng và mẹ Phùng đứng trong nhà nhìn mình chằm chằm, nàng ngượng ngùng buông Phùng Liễu ra.
-Ừ, vào nhà nói chuyện đi.
Ba Phùng đảo mắt nhìn túi quà Lạc Vân Sam đặt trên mặt đất, ông chắp tay sau lưng quay về phòng.
Lạc Vân Sam và Phùng Liễu nhìn nhau, sau đó hai người ăn ý xách túi quà rồi lần lượt vào phòng khách.
-Bác trai, bác gái, đây là một vài món con mua ở bên đường.
Lạc Vân Sam cúi đầu chào hỏi.
Nàng đặt túi quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tinh-ba-tong-tai-tuyen-truy-the/3541458/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.