Mãi tới lúc sắp ăn cơm chiều thì ba Phùng mới từ bên ngoài trở về, trong tay ông còn xách theo hai con cá, trông vô cùng vui vẻ.
-Ba! Phùng Liễu hô một tiếng.
-À, Liễu Liễu về rồi hả con?
Ba Phùng nhìn thấy con gái trở về lại càng vui vẻ, ông đánh giá cô một lượt rồi cười tươi.
-Không tệ, không còn khô khan như trước kia nữa rồi, bây giờ trông đẹp hơn nhiều.
-Con béo lên hả?
Phùng Liễu nhướng mày, cô vẫn mặc quần áo cũ mà.
-Không béo, chỉ là trông cân đối hơn chút.
Ba Phùng biết tuổi tác và cân nặng là điều cấm kỵ của phụ nữ, cho nên ông mới không ngốc đến mức đi trêu chọc con gái.
Phùng Liễu hừ một tiếng không nói gì, sau đó cô kéo Lạc Vân Sam tới giới thiệu với ông.
-Bố, đây là đồng nghiệp của con, Lạc Vân Sam. Em ấy là giáo viên mỹ thuật.
-Giáo viên mỹ thuật sao?
Ba Phùng nghe thấy thì mắt liền sáng lên.
-Chờ ba một chút.
Nói xong ba Phùng lập tức chạy vào bếp đưa cá cho mẹ Phùng, sau đó ông chạy đi rửa tay.
-Cô giáo, tôi có thể hỏi cô mấy vấn đề không?
Ba Phùng hưng phấn ngồi đối diện với Lạc Vân Sam, vẻ mặt tràn đầy chờ mong.
-Bác trai nghiêm túc quá rồi, nếu có vấn đề gì cứ việc hỏi con.
Lạc Vân Sam lập tức thẳng lưng. Ánh mắt Phùng Liễu liếc nhìn Lạc Vân Sam, cô thấy nàng bắt đầu hồi hộp.
Ba Phùng ho nhẹ một tiếng, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tinh-ba-tong-tai-tuyen-truy-the/3541447/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.