Editor: Wave Literature
Lúc này, ở trên trời của Uyên Sơn Cổ Thành, có hai vị tu sĩ của Ma Môn đang đứng đối diện với nhau, nhìn về phía Cổ Thành.
"Thành công!"
Người thiếu nữ tên Chung Dĩnh chớp chớp đôi mắt đẹp, không biết nhận được tin tức gì, đột nhiên mở miệng.
Sắc mặt của bà lão kia khẽ thay đổi, nói: "Người ở đâu?"
"Đang bên trong."
Chung Đinh Tĩnh cau mày lại, nói: "Xem ra trong thành đã thiết lập lệnh giới nghiêm, nên nàng ta không ra được. Nhưng không sao cả, dù sao cũng có người tới giúp, cùng lắm thì, một mồi lửa đốt hỏng thứ đó."
Bà lão kia nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Tốt nhất là đừng có hủy chúng, Chu sư muội nói chúng vẫn còn tác dụng."
"Biết, sư tỷ!"
Chu Dĩnh chớp mắt, dường như nàng không ưa gì vị Chu sư muội này lắm.
"Lục Hoàng Tử!"
Nàng cúi đầu xuống, đôi mắt đẹp chuyển động, giọng nói của nàng không lớn, nhưng khi rơi xuống quân danh của Lương quốc lại rất rõ ràng: "Người của chúng ta đã thành công rồi, bây giờ đang bị đuổi giết, ngươi cũng nên xuất thêm ít sức chứ?"
"Có đúng không?"
Giọng nói của Tô Tuyệt vang lên, chỉ thấy không khí vặn vẹo một cái, đã thấy hắn xuất hiện ở trên này, vẻ mặt vui mừng hớn hở.
"Ta còn có thể lừa ngươi hay sao?"
Chung Dĩnh cười, nói: "Chỉ cần Lục hoàng tử nhìn một chút, là biết thật giả."
"Được!"
Tô Tuyệt gật đầu, lập tức quay đầu nhìn Cổ Thành.
Hắn nhắm mắt lại, sau đó mở mắt ra, đôi mắt của hắn đã phát ra ánh sáng mờ nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478236/quyen-3-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.