Editor: Wave Literature
Thôn làng này cũng không lớn, tổng cộng chỉ có hơn mười gia đình.
Nơi ở của Giang Vân và Trương Vô Hận, nằm ngoài rìa thôn, cũng chỉ là một ngôi nhà ngói ba gian, cùng hàng rào cao hơn đầu người bao bọc lại xung quanh.
Trong sân có gà có vịt, đằng sau thì nuôi một con heo mập.
Trong phòng, cực kỳ đơn sơ, có một chiếc bàn cũ đã sử dụng lâu năm, nên bên ngoài đã sinh ra một lớp dầu trơn.
Trước mặt Tôn Hằng là Giang Vân, không giống với trong trí nhớ của hắn một chút nào.
Đầu nàng buộc một miếng vải xám, trên người mặc một bộ quần áo đơn giản, chân lại đi một đôi giày rơm đã cũ.
Sự xinh đẹp quý phái ngày xưa, bây giờ không còn lại gì cả, dáng vẻ trở nên quê mùa, hoàn toàn giống như một người dân bình thường.
Nhưng mà, vẫn có sự khác biệt.
Võ công của nàng cũng không tệ, da thịt non mềm, trên tay cũng không có vết chai như những người miền núi kia.
Chỉ là bây giờ nàng không còn là tiểu thư nhà đài các suốt ngày ở trong phòng nữa, cả mặt hiện lên màu cháy nắng, không nhìn kỹ nàng thì cũng khó nhận ra được đây chính là một đại mỹ nữ.
Sợ rằng không ai ngờ rằng, vị phu nhân này, đã từng là tiểu thư của Giang Gia Trần quận.
"Nơi ở đơn sơ, không có gì chiêu đãi, mong Tôn công tử thứ lỗi."
Giang Vân cầm theo ấm nước, rót đầy một chén trà, kéo Trương Vô Hận đứng cạnh mình.
"Diệp... Trương Phu Nhân khách sáo rồi."
Tôn Hằng mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478150/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.