Editor: Wave Literature
Mấy ngày sau, Tôn Hằng vừa ra khỏi mật thất, là thấy Khúc Thắng đang đảo quanh mật thất, giống như kiến bò trên chảo nóng vậy.
"Làm sao vậy?"
"Đường chủ, cuối cùng ngài cũng đi ra rồi!"
Thấy cửa đá mở ra, Tôn Hằng đi ra khỏi mật thất, Khúc Thắng vội vàng tiến lên chào đón, dồn dập nói: "Ba ngày trước, bang chủ tìm ngài có việc gấp, ta thấy ngày bế quan, nên không dám làm phiền."
"Việc gấp?"
Tôn Hằng phủi bụi đất trên người, không nhanh không chậm hỏi: "Có việc gì?"
"Chuẩn bị chiến tranh!"
Khúc Thắng miệng đắng chát, nói: "Với Lương Quốc!"
...
Trên đường phố, mọi người đều có vẻ vội vàng, trong mắt bọn họ, đều hiện lên sự lo lắng.
Mặc dù Đại Ung cùng Lương Quốc đã nhiều năm chiến tranh, nhưng lần này, lại rất khác.
Tiền thuế tăng cao, lệnh nhập ngũ đã được ban ra!
Cho dù là ở nơi vắng vẻ như Trần quận, cũng đã nhận được mệnh lệnh, vậy nên, người dân cũng hết sức lo lắng.
Trụ sở của Tam Hà Bang.
Lúc Tôn Hằng tới đây, mọi người trong bang đã ngồi kín hai bên sảnh, người nào sắc mặt cũng lo âu, nhíu mày.
"Bang chủ!"
Tôn Hằng bước vào bên trong, hướng về phía Dư Thiên Hùng mà chắp tay.
"Tôn đường chủ đã tới rồi."
Nhìn thấy Tôn Hằng, Dư Thiên Hùng cười to, nhanh chóng đứng dậy chào đón hắn: "Ngồi đi, mời Đường chủ ngồi!"
"Tạ bang chủ."
Dư Thiên Hùng nhiệt tình như vậy, làm cho Tôn Hằng cảm thấy kỳ lạ.
Với tư cách là bang chủ, hắn nhiệt tình với thuộc hạ như vậy, thậm chí giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478148/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.