Editor: Wave Literature
"Đinh tiên sư!"
Trong một gian phòng khách u tối và tĩnh, Tôn Hằng cười như không cười nhìn về phía Đinh Tĩnh đang đứng cách đó không xa.
"Công tử, ta cũng là không có cách nào khác."
Đinh Tĩnh lúc này, sớm đã không còn khí chất lúc đối mặt với mọi người, sắc mặt nàng trắng bệch, đôi mắt sợ hãi, ống tay áo che ở cổ tay trắng, đứng ở góc phòng không nhúc nhích.
Nàng nhìn thấy Tôn Hằng, thấp giọng nói: "Một đám người đột nhiên giết đến tiểu viện, hộ vệ A Hổ không phải là đối thủ của bọn chúng, nếu như ta không ra tay, thì… thì tất cả mọi người sẽ chết!"
"Ngươi nói rất có lý."
Tôn Hằng gật đầu.
Sống chết ngay trước mắt, tự nhiên không nghĩ được nhiều, đổi lại là hắn cũng sẽ làm như thế.
"Nhưng về sau thì sao? Ngươi chạy ngược chạy xuôi, tuyên bố mình là người tu pháp, tại sao lại làm vậy?"
"Cái đó thật… thật ra là…"
Sắc mặt Đinh Tĩnh càng trắng bệch, ấp a ấp úng nói: "Ta thấy thân phận đã bại lộ, rốt cục giấu không được, nên dứt khoát hiển lộ thân phận, mở cho mình một con đường lui."
Nàng cẩn thận nhìn về phía Tôn Hằng, cười lớn nói: "Công tử, ta có thân phận này, đối với ngươi không phải cũng là tốt sao? Ngươi yên tâm, bất luận như thế nào, Tĩnh Nhi đều là đứng về phía ngài."
"Ngược lại có chút đạo lý!"
Tôn Hằng gật đầu một lần nữa.
"Đúng không?"
Đinh Tĩnh cười cười.
Sau một khắc, trong lòng đột nhiên báo động, làm cho nàng theo bản năng nắm chặt lấy một khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478141/quyen-2-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.