Editor: Wave Literature
Lúc này, vì người chủ trận là Ma Vân thượng nhân chết, nên cơn lốc trên không trung đã tiêu tán, gió lốc cũng biến mất, chỉ còn lại hơn mười cây cờ trận đang lẻ loi ở trên mặt đất.
Cách đó không xa, Dư Tĩnh Thạch nhẹ nhàng vung nhuyễn kiếm, thân kiếm quấn xung quanh eo hắn, hóa thành một mảnh vải mềm quấn quanh hông, có thể thấy được chuôi kiếm làm bằng ngọc nằm ở đầu mảnh vải này.
"Đồ vô dụng!"
Quét mắt nhìn mấy cổ thi thể trước mặt Tôn Hằng, hắn lạnh lùng lắc đầu, duỗi ra một tay, thi thể của Ma Vân thượng nhân đang nằm trên đất bay vào trong tay của hắn.
Kình khí trong tay hắn chảy ra, bao trùm thi thể.
Trong mắt của Tôn Hằng, thi thể của Ma Vân thượng nhân, đột nhiên tuôn ra vô số sợi huyết khí, lặng yên chui vào lòng bàn tay của Dư Tĩnh Thạch, biến mất.
"Phù phù!"
Thi thể ngã xuống, thi thể to lớn của Ma Vân thượng nhân, bị hút khô lại, nổi lên xương sọ.
Tôn Hằng nhíu mày, bình tĩnh nói: "Công pháp của Ma Môn."
"Ta cũng bất đắc dĩ mà thôi."
Dư Tĩnh Thạch bỏ thi thể xuống, đối mặt với Tôn Hằng, khoan thai thở dài một tiếng, nói: "Là hắn ra tay với ta."
Tôn Hằng im lặng, lúc đó chỉ có hai người các ngươi, nói với ta thì ta có tin không?
"Tôn Hằng, ngươi rất tốt!"
Dư Tĩnh Thạch chỉ thuận miệng nói, còn về Tôn Hằng có tin hay không, thì hắn cũng không thèm để ý.
Sau đó hắn quét mắt nhìn mấy cỗ thi thể của Huyền Giáp Vệ Sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478124/quyen-2-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.