Trước cửa, có năm người chặn đường lại, toàn bộ đều mặc đồ của Tam Hà Bang, mà người đứng đầu bọn hắn thì lạnh lùng nhìn Tôn Hằng, chính là quản lý đường sông phía đông, Trương Cổ.
"Trương Cổ!"
Trịnh Luân tiến lên một bước, nhíu mày nhìn đối phương: "Ngươi muốn gì?"
"Ta muốn gì sao?"
Trương Cổ liếc nhìn hai người, sau đó giương đầu nhìn về bốn người phía sau Tôn Hằng: "Ngược lại ta muốn hỏi một chút, các ngươi đang làm gì đây?"
"Như thế nào, chỗ kiếm ăn của ta mà các ngươi lại bào tận chén cơm như vậy sao? Nơi này chính là địa bàn mà chúng ta đã vừa ý từ lâu!"
"Bọn họ là người nhà của bằng hữu ta."
Trịnh Luân nhìn thấy vẻ mặt của Tôn Hằng dần trầm xuống, mới mở miệng đem việc này ngăn lại:
"Ta muốn mang mấy người đi, chẳng lẻ Trương huynh không cho ta một chút mặt mũi này sao?"
"Mặt mũi của Trịnh huynh, thì đương nhiên tại hạ phải nể rồi."
Trương Cổ khoanh tay lại, ôm ở trước ngực, chân đi kiểu chữ bát (八) tới gần Tôn Hằng: "Nhưng mà, đây có đúng là người nhà của ngươi không?"
"Đương nhiên!"
Trịnh Luân trầm giọng nói: "Nhân tình này của Trương huynh, tại hạ sẽ không quên, khi nào rảnh rỗi, tại hạ sẽ mở tiệc chiêu đãi Trương huynh thật tốt."
"Trịnh huynh khách khí!"
Trương Cổ giang hay tay, hướng về phía Trịnh Luân tùy ý chấp tay: "Chỉ có điều, Nội Vụ Các của các ngươi chỉ phụ trách kiểm tra kết quả, mà người làm việc thì lại là chúng ta. Gia đình này, ta đã ưng ý từ lâu, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478067/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.