Kho điển tịch và kho vũ khí, hiển nhiên là nơi quan trọng nhất đối với bất kỳ một môn phái nào.
Tam Hà Bang cũng không ngoại lệ, dù cho nơi này chỉ chứa những công pháp cấp thấp, nhưng vẫn canh giác cẩn thận.
Đây là một tòa nhà bằng đá ba tầng, là hạch tâm của Nội Vụ Các, xung quanh ba bước một chòi gác, mười bước một trạm gác, canh chừng cẩn mật.
Trong lầu này, chống cháy chống nước, mà chỉ có một cái cửa ra vào hẹp, để chắc chắn một khi phát hiện có trộm, thì tuyệt đối không thể chạy thoát.
Tôn Hằng mang theo thư tín cùng lệnh bài thân phận, đi qua ba lần kiểm tra, mới có thể đến được chỗ này.
Cửa lầu rộng mở.
Nắng chiều chiếu dọc vào cái cửa hẹp này, tạo thành một đường sáng thon dài.
Một lão già mặt áo xám, nghiêng người ngồi trước cửa, hai mắt híp lại, đầu nhẹ lung lay, đắm chìm trong đường sáng này, ngủ mà lại như không ngủ.
Ở trước người hắn, đặt một cái bàn dài, trên bàn thì đặt bốn món bút mực giấy nghiên.
Vị này, chắc là Lưu tiền bối theo lời của Trịnh Luân.
"Tiền bối!"
Tôn Hằng chậm rãi tiến tới, hơi khom người, cầm lệnh bài và thư tín đưa ra: "Vãn bối Tôn Hằng, vừa mới tấn cấp nội khí."
"Ừ."
Lão già kia hơi hé con ngươi ra, đảo qua lệnh bài và thư tín, nhưng cũng không có kiểm tra kỹ lại, lão chỉ duỗi ngón tay gầy còm ra, nhẹ nhàng chỉ vào bốn món trên bàn: "Trong một canh giờ có thể chép lại hai môn võ học, đi chọn đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478050/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.