Trên tửu lâu, Tôn Hằng chăm chú nhìn hai người kia không chớp mắt.
Hai người này, đều là nhân tài kiệt xuất của Trần quận, trình độ võ học rất bất phàm.
Nhưng cũng không phải Tôn Hằng không chạm tới được, thực lực cũng vừa ngang ngửa hắn.
Quan sát những cao thủ loại này quyết đầu, đối với hắn, thì cũng là cơ hội hiếm thấy.
"Xoạt!"
Tiếng ồn ào bắt đầu vang lên, hai người trong sân đã chính thức giao thủ.
Nhanh!
Một chiêu này của hai người, khiến cho Tôn Hằng kinh ngạc về tốc độ của bọn họ!
Chỉ thấy bóng người xẹt trên sân, chân không chạm đất, thậm chí ngay cả dưới ánh mặt trời chói chang ở nơi này, những bóng người kia cũng bắt đầu trỏe nên mờ ảo.
Loại tốc độ này, đối với Tôn Hằng, căn bản là không theo kịp, chỉ có thể bị động đỡ đòn, vừa đấu là đã ở thế hạ phong.
"Phạch!"
Trong sân, tay áo Tiết Tung Y múa liên tục, giống như một con mãng xà, bay tới bay lui, khiến cho không khí liên tục nổ vang, không khí gợn lên từng đợt sóng khí, thậm chí còn làm cho những lá cờ xung quanh lôi đài bay phần phật.
Toàn lực phất tay áo! Khiến cho gió lớn liên tục nổi lên!
Mà thứ vốn mềm yếu vô lực là tay áo kia, dưới sự điều khiển của Tiết Tung Y, lại như hóa thành những cây roi có thể dời núi phá đá, uy thế làm cho người khác phải kinh sợ.
Cách xa nhưng vậy, mà còn nghe tiếng nổ truyền tới, không thể nghi ngờ, nếu như ống tay áo kia quật vào người Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478032/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.