"Ta là Chu Tử Du."
Ở trong phòng, tiểu cô nương này cúi đầu xuống, hai bàn tay nhỏ bé đang vân vê tà váy của mình, chỉ chừa cho Tôn Hằng thấy một đầu nhỏ với mái tóc dài xinh đẹp.
"Nhà ở Hoài Cô quận, trước đó không lâu theo người nhà đi đến Trần quận thăm người thân, khi đi qua nơi này lại không may gặp phải đạo phỉ, người nhà của ta…"
"Ô ô... Ô ô..."
Tiểu cô nương òa lên khóc rất bi thảm, nước mắt liên tục rơi xuống, khiến cho người ta mềm lòng.
Tôn Hằng ngồi ở một bên, giọng của hắn chậm dần: "Vậy người trong nhà của ngươi có chạy thoát được không? Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
"Chân của ta gãy."
Chu Tử Du nhẹ nhàng xoay người, lộ ra hai cái chân đã bị biến dạng, bi thương nói: "Vì để cho ta được sống, người nhà của ta đem ta giấu ở đây, rồi dẫn dụ kẻ xấu đi. Còn về tình hình của bọn họ hiện tại, thì ta cũng không rõ."
Khi nàng chuyển động, cơ thể nàng mềm mại như không xương, lộ ra một cỗ mị ý tự nhiên, làm cho lòng người ta không nhịn được mà nhộn nhạo lên.
Tôn Hằng khẽ nhíu mày, đề xuống tạp niệm kỳ quái đang nảy sinh trong lòng, tiến lên một bước cầm cổ chân của Chu Tử Du.
Trong lúc hắn cúi đầu, thì đôi mắt bị che khuất bởi mái tóc dài của tiểu cô nương này bỗng lóe lên hàn quang, nhưng khi nhìn thấy Tôn Hằng đang kiểm tra thương thế của mình, thì lại biến thành điềm đạm đáng thương.
"Đại ca ca."
Giọng nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478027/quyen-1-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.