"Tôn đại ca, hôm nay ngươi còn muốn lên núi sao?"
Trời đã bắt đầu sáng, Tôn Hằng đã chuẩn bị đồ xong, hắn sắp lên núi, bên cạnh hắn là Nhị Nha đang làm việc, ánh mắt lo lắng nhìn hắn.
Ở doanh địa dưới chân núi Loan Khải Sơn này, Tôn Hằng là một người không được người khác chú ý, ngoài trừ Nhị Nha thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với hắn vài câu.
"Ừ."
Tôn Hằng gật đầu, hắn biết Nhị Nha lo lắng điều gì, nhưng hắn lại lơ đễnh nói: "Không có việc gì, ta đã sống trong núi mấy tháng rồi, cho dù gặp được mãnh thú, mặc dù ta đánh không lại nó, thì ta vẫn có thể chạy được mà."
Nói xong hắn cười nhẹ nhàng: "Dù sao, dã thú biết leo cây, cũng không nhiều!"
"Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn."
Nhị Nha lắc đầu, vẻ lo lắng trong mắt nàng không giảm đi chút nào: "Ngày hôm qua lại có người không có trở về, đã xảy ra mấy vụ dã thú đả thương người rồi, bọn họ chẳng lẽ cũng không biết leo cây?"
"Chát chát…"
Nhị Nha nhẹ nhàng vả miệng mình, áy náy nhìn Tôn Hằng: "Tôn Đại Ca, ta không phải là đang trù ẻo ngươi."
"Ta biết." Tôn Hằng nhẹ nhàng lắc đầu.
"Tóm lại, Tôn Đại Ca ngươi nhất định phải cẩn thận chút."
Nhị Nha gật đầu: "Nghe nói, dã thú trên núi đang rất đói bụng, lúc này là lúc bọn chúng hung dữ nhất."
"Ừ."
Tôn Hằng gật đầu.
Hắn ngẩng đầu nhìn về hướng Loan Khải Sơn, lông mày của hắn vô thức nhíu lại, thời gian gần đây thường xuyên xảy ra tai nạn, đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1477978/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.