Thứ quan trọng đầu tiên tôi chú ý lúc bước vào phòng làm việc của đội là sếp tôi không ở một mình trong phòng. Tôi có đủ thời gian khoác áo lên ghế trước khi cửa phòng ông bật mở.
- Lauren, - Keane gọi to. - Cô vào đây. Tôi cần gặp cô ngay lập tức.
Tôi thầm rên lúc bước qua ngưỡng cửa phòng sếp. Jeff Buslik ngước nhìn tôi, cặp mắt đen của anh trong trẻo, sáng ngời và cảnh giác.
- Chào thám tử, - anh nói.
Trong năm năm qua, anh chàng luật sư người Mỹ gốc Phi quá ư điển trai Jeff Buslik là chánh văn phòng cho Chưởng lý quận Bronx về các vụ giết người. Ai cũng bảo anh ta thực sự là một thiên tài. Tôi đã làm việc với anh ta ba lần trước khi anh ta là chánh văn phòng, và cả ba lần anh ta đều thuyết phục được bồi thẩm đoàn.
Bồi thẩm đoàn Bronx, khắc nghiệt với những lời kết án tối đa, nhà tù của bang, hai nhăm năm của đời người.
Tôi xát xát vào tai lúc ngồi xuống.
- Cho đến lúc này cô đã có gì rồi? - Luật sư bên nguyên nói. - Kể cho tôi nghe tất cả đi, Lauren.
- Cho tôi thở cái đã, Jeff, - tôi nói. - Anh có báo cáo của tôi trước mặt rồi. Xin anh đọc lướt lại cho. Như thế sẽ nhanh hơn.
Jeff mỉm cười. Chẳng có gì lạ là các bồi thẩm đoàn thích anh. Trông Jeff giống hệt một ngôi sao điện ảnh. Anh ta cũng có tài nói năng nhẹ nhàng.
- Xin cô chiều tôi, - anh ta nói. Thế là tôi thuật lại.
Khi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-ruou-pha-voi/739014/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.