Lúc đó, tim tôi bắt đầu đập dồn dập. Bữa tối cho hai người, và không ai trong đó là Paul.
Sau khi uống cạn cốc vang, tôi xuống gác và làm việc nhạy cảm duy nhất trong tình huống này. Tôi tìm một chai rồi mang lên gác.
Sau khi rót đầy cốc thứ ba, tôi mang nó cùng bức ảnh cưới lên giường.
Tôi ngồi uống và chăm chú ngắm Paul.
Ban đầu, tôi khá cam chịu sự thay đổi của Paul trong cách hành xử sau khi anh được đề bạt và gần đây, công việc bị khá nhiều sức ép. Tôi cho rằng anh mệt mỏi vì luôn bị căng thẳng, và tôi cũng biết anh làm về đầu tư tài chính. Nhiều lần anh kể với tôi đấy là việc anh làm thành thạo. Anh là người biết rất rõ bản thân.
Thế là tôi cứ để sự việc trượt đi. Anh dần xa cách tôi. Anh bắt đầu phớt lờ tôi trong các bữa ăn, và trong phòng ngủ. Anh cần tập trung tư tưởng và sinh lực cho công việc. Tôi tự nhủ chỉ là tạm thời. Càng rời xa tôi, anh càng thoải mái. Hoặc ít ra là lơ đãng. Tôi nghĩ chăm sóc sức khỏe cho anh thì chúng tôi sẽ trở lại bình thường. Tôi sẽ lại được thấy những lúm đồng tiền ấy, nụ cười quyến rũ ấy. Chúng tôi sẽ trở lại là những người bạn thân thiết nhất.
Tôi mở ngăn kéo bàn ngủ và lấy ra chiếc vòng đeo tay - bùa của tôi.
Dịp sinh nhật đầu tiên của tôi sau khi cưới, Paul đã lùng sục khắp nơi trong cửa hàng thiếu nhi Limited Too mua tặng tôi. Cho đến nay tôi đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-ruou-pha-voi/738975/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.