Chương trước
Chương sau
Mình có thông báo là từ nay mình phải ôn thi học kì rồi ôn thi cấp 3 vì thế số lượng chap sẽ ít, chủ yếu là thứ năm và tối thứ 7, ngày chủ nhật mình đăng chap. Cảm ơn!

---------------------------------------------------------------

Tiết thể dục kết thúc. Hắn thì cứ cười toe toét vì chiến thắng ''oanh liệt'' của mình còn nó thì tâm trạng sầu não vô cùng. Nó ngồi suy nghĩ xem sẽ có khả năng nào hắn có thể đưa ra với nó. Làm việc nhà? Các chị ở nhà nhất định sẽ giúp nó! Nấu ăn? Ngày nào mà nó chả nấu! Đấm lưng tầm quất? Cái này không có khả năng à nha! Cho nó bị treo ngược lên như Chichay rồi để đấy? Càng không thể... Vậy là cứ thế nó ngồi vắt óc ra mà suy nghĩ. Nó tự thấy mình ngu quá cơ, khi không không biết thực lực hắn thế nào tự dưng lại thề độc như thế. Hắn thấy nó cứ dở hơi ngồi tự kỉ thì lên tiếng:

- Có vẻ như cô đang sắp chết!

- Chết cái đầu anh ấy đồ chết tiệt!

- Cái gì hả, cô nhất định sẽ phải hối hận vì tất cả những việc làm của cô ngày hôm nay đấy! - hắn tức xì khói đầu.

- Tôi sẽ không bao giờ hối hận! - nói xong nó chợi thấy khổ quá cơ, hiện giờ nó đang rất hối hận đây này!

Hắn hừ một tiếng, cô sẽ biết tay tôi! Hắn ra ngoài cùng Nhất Nam, còn nó ngồi trong lớp thầm chửi hắn te tua. Nếu như ai mà hâm mộ hắn chui vào trong đầu đọc suy nghĩ của nó thì nhất định sẽ khóc thét vì hiện giờ hắn đang vô cùng xấu xa trong não nó. Cũng có khả năng nó bị đánh vì tội làm mất ''hình tượng'' của thần tượng. Ngọc Mai thở dài, nó lại tự rước họa vào thân rồi, mong là hắn nhẹ tay với nó một chút.

.............................BUỔI HỌC KẾT THÚC...............

Nó lên xe cùng cô ra về. Phía xa, Dương Ngọc Mễ đi chiếc xe đen liếc nhìn nó bằng ánh mắt ghen ghét. Nhỏ đang vô cùng ấm ức khi chưa thể làm gì nó. Ngày nào nó chưa bị đuổi khỏi đây thì nhỏ chưa thể nào nguôi cơn tức giận. Nhỏ phóng xe đi qua xe nó và cô, mất hút. Nhất Hải lấy xe mỉm cười để lộ răng khểnh làm mấy cô nữ sinh hâm mộ cậu ngất xỉu. Cậu tìm quanh, nó và cô về trước rồi, cậu đang có chuyện muốn nói với nó.

---------------------------------------------------------------------------------------

Ngọc Mai chở nó về tới nhà trước hắn. Nó ngao ngán bước vào nhà, vừa rồi trong tiết cuối thầy mĩ thuật nhắc rằng mai được nghỉ cả ngày, điều đó lại càng làm nó thêm ở trong tình trạng ''ngàn cân treo sợi tóc''. Đi nhập học mới được có một ngày mà đã được nghỉ rồi cơ đấy. Thà cứ ở trường, hắn sai vặt hay gì gì còn có thể ít, ở nhà ngày mai cả một ngày... nó nghĩ tới đã muốn điên lên. Nó lên phòng tắm rửa rồi xuống chuẩn bị bữa tối. Nó vẫn tiếp tục nấu sườn hấp hạt kê theo yêu cầu của hắn. Chợt có tiếng xe, là hắn về, nó chạy tót luôn lên phòng đóng cửa thật chặt. Hắn nhếch môi cười, chưa gì đã sợ rồi chắc! Hắn cũng kệ nó, đến chỗ mấy người hầu khác nói gì đó với họ, họ khá là vui. Hắn cũng kệ nó, gọi người chuẩn bị đồ ăn cho mình.

Bữa tối xong xuôi, hắn lên phòng nó bắc loa đứng trước cửa nói:

- Đầu đất nghe đây, hôm nay tôi sẽ chưa mở chiến dịch hành hạ cô, vì thế mau ra mà dọn dẹp đi, pha cà phê cho tôi!

Nói rồi hắn cất loa đi, về phòng của mình. Nó ở trong phòng đay nghiến: ''đầu đất á? Đồ chết dẫm, vậy thì mi là óc lợn!''. Nó mở cửa ló mặt ra ngoài, nếu như không phải nó đang không có lợi thế thì nhất định nó sẽ giết hắn (đi tù đấy chị ơi!). Nó xuống nhà, va vào Thu, cô ta nhìn nó khó chịu. Cô ta vẫn vô cùng ấm ức vì nghĩ hắn cho nó lên phòng nghỉ ngơi không cần dọn dẹp. Cô ta nói xoáy đểu nó:

- Có vẻ như cậu chủ rất thân với em, em cũng khá vui khi cậu ấy quan tâm đúng chứ?

Nó ngẩn người ra, quan tâm, ý của Thu là sao? Nó và hắn học cùng lớp cũng khiến chị ta ghen vậy sao? (chị không hiểu ý ả rồi!

- Em không hiểu ý chị, em chẳng vui vẻ gì khi phải học cùng cậu ta cả!

Nói rồi nó bước vào nhà bếp dọn dẹp. Cô ta nhìn nó thù hằn: ''Định giả ngu với tao ư? Đừng có mơ, mày chắc chắn đang muốn tiếp cận cậu chủ.''- cô ta nghĩ mà lòng ấm ức. Cô ta nhất định không cho phép ai gần hắn, bản tính cô ta là như vậy.

Nó vào nhà bếp, chị Ly đang rửa bát nó lại gần chỗ chị giúp chị rửa bát. Hai người vừa rửa bát vừa trò chuyện cùng với bác Tú, anh Khoa và bác Long. Cả bốn người cười nói nhộn nhịp cả nhà bếp.

----------------------------------------------------------------

Nó dọn dẹp xong rồi lên phòng. Nó mở sách ra làm bài. Giờ có thể dành thời gian cho việc học rồi. Nhưng nó lại nhớ tới vấn đề rắc rối: đó là pha cà phê cho hắn, đúng là lắm chuyện! Nó lại phải quay lại nhà bếp.

----------------------------------------------------------

Tại nhà Nhất Nam, anh đang đợi Nhất Hải chuyển vào nhà mình. Tiếng gọi của Nhất Hải từ xa làm người ta giật bắn mình tưởng như âm vực của cậu có thể gọi từ đây sang Hàn Quốc luôn. Anh nhăn nhó:

- To miệng thế sập nhà tối nay ngủ đâu?

Nhất Hải không trả lời anh mà chuyển sang việc khác:

- Va li của em đây, phòng em đâu? Kêu người mang luôn lên đi!

Anh nhìn xuống va li. ''Hả??@@@''- Anh trợn tròn mắt, cậu đi di dân tị nạn hay sao mà chuyển kinh khủng đồ như thế này cơ chứ?

- Nhà ngươi tính làm gì thế hả? đống này dọn đến bao giờ mới xong?

- He he, kệ, em cần mang nhiều đồ, dọn thôi.

Anh hét lên, đống này@@@ Dọn thế tới bao giờ mới được đi ngủ? Cứ cho là người hầu dọn đi nhưng anh cũng phải chỉ đạo nữa. Hiện tại anh đang vô cùng bù đầu với cậu.

--------------------------------------------------------------

* tại nhà hắn sáng hôm sau:

Nó vươn vai xuống dưới nhà, nó vào bếp định nói chuyện với chị Ly thì... vắng tanh vắng ngắt. Nó nghĩ chắc chị đi chợ. Chợt hắn từ đằng sau phán một câu:

- Họ về quê hết rồi, hôm nay cô được nghỉ nên tôi cho họ về quê! Tôi nghĩ cô sẽ làm tốt công việc của một người hầu!- nhếch môi cười đểu.

Nó xì khói đầu... cái gì chứ? Cho họ về quê, để nó làm việc một mình, hắn không phải@@@...

- Anh nói cái gì hả?...

Nó chưa nói hết câu, hắn đã giương cái biển đề chữ to đùng: ''CÔ ĐANG THUA TÔI ĐẤY'' làm nó tắc tị. Đây là thành quả của hắn vào tối hôm qua, hắn đã tự làm cái biển ấy.

- Chuẩn bị bữa sáng cho tôi!

Nó ấm ứa đi làm bữa sáng, hắn ngồi gõ bát đũa chờ nó. Nó tức lắm nhưng chả làm gì được, cái biển hiệu chết tiệt@... Nó lại nhớ tới lúc trước hắn đã từng pha rượu vang vào cô ca để nó uống. He he, hôm nay anh chết với tôi. Nó thuốc bổ nhưng đắng hòa vào cốc nước lọc của hắn. Màu thuốc vẫn trong như thường, nó hả hê mang ra.

Hắn ăn sáng cứ hí ha hí hửng vì đã chơi được nó. Ăn ngon lành, đến cuối bữa... Ặc ặc ặc.....đắng nghoét, hắn nhìn hắn đang bụm miệng cười thì tức lòi ruột. Hắn quát nó:

- Cô muốn chết hả? Cô pha cái gì mà nó đắng nghoét nghoèn nghoẹt thế này hả?

- Cái này tôi không biết nha, nước nhà anh có vấn đề rồi! Anh không co bằng chứng mà buộc tội tôi nhá!

- Cô....

Hắn nhịn, được lắm, ''lần này cô chơi khăm tôi, lát cô chết với tôi!''-hắn nghĩ. Nó đem đồ đi dọn mà cứ cười hích hích làm hắn tím gsn bầm ruột vào. Hắn ngồi ngâm một lát, được lắm, lát cô biết tay tôi!

Nó dọn dẹp xong, hắn gọi:

- Giờ chuẩn bị đồ đi hiệu sách, tôi cần mua đồ.

Nó đề phòng, mặt hắn gian lắm, tốt nhất là viện cớ không nên đi, nó đang định mở miệng thì hắn đã giơ tấm biển lên. Nó nhìn dòng chữ CÔ ĐANG THUA TÔI ĐẤY thì đành ngậm miệng, ấm ức đi theo hắn. Nó nghĩ: ''Tên chết tiệt này nhất định đang âm mưu gì đó, chết tiệt!''. Còn hắn thì cứ tủm tỉm cười thầm, ái chà, đúng là đang âm mưu gì rồi!

Các bạn nghĩ hắn sẽ hành hạ nó thế nào? Mời đón xem chap tiếp.

---------------------------------------------------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.