Trong văn phòng làm việc.
Bên ngoài sắc trời còn sớm, Bruce một mình ngồi phía sau bàn làm việc, bàn tay cầm bút máy lưu loát ký tên dưới cuối văn kiện, nam nhân tóc đen vẻ mặt bình thản, giống như không hề nghe thấy tiếng súng vang lên từ phía xa.
Garcia từ ngoài cửa tiến vào, nàng cố gắng ổn định ngữ điệu của mình: “Trưởng quan, Bộ chỉ huy đặc biệt bị xâm nhập, kẻ xâm nhập chưa rõ.”
Bruce thần sắc thản nhiên: “Tôi biết.”
Garcia siết chặt tay, nói, “Có cần thông tri cho Lầu Năm Góc bên kia không?”
Bruce thoáng trầm ngâm một khắc, “Không cần,” Âm điệu nam nhân nhàn nhạt không chút phập phồng, nói tiếp, “Hiện tại đã không kịp rồi.”
Nữ quân nhân biến sắc, vội vàng đặt tay lên khẩu súng giắt bên hông, cũng vừa ngay lúc đó, cửa phòng làm việc chợt mở, hai người đồng thời quay đầu nhìn lại.
Randall thong dong đi phía sau Breakpoint no.4, trên mặt trưng ra biểu tình thờ ơ đạm mạc, hoàn toàn không lây dính với hai chữ “hoảng loạn” dù chỉ một chút. Thanh niên tóc vàng dựa vào khung cửa, hắn nhìn về phía Bruce trong phòng, khẽ nheo mắt.
Không một ai cất tiếng.
Garcia nắm chặt khẩu súng đã được mở chốt bảo hiểm và lên đạn trong tay. Breakpoint no.4 nhìn động tác của nữ quân nhân, trên mặt lộ ra một nụ cười khinh miệt.
Bruce buông xuống bút máy trong tay, y đứng dậy, nói với Breakpoint no.4, “Tôi không nhớ Bộ chỉ huy đặc biệt có ra lệnh cho cậu trở về.”
Breakpoint no.4 mỉm cười, nhìn qua vừa lễ phép lại ôn hòa, cậu ta nói: “Dù sao tôi cũng là đặc công của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-luan-nang-cao-to-chat-cua-dac-cong-omega/1497992/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.