Cận Viêm ra khỏi tòa án liền phát hiện Tưởng Khâm mất tích.
Hắn đã gọi cho Tưởng Khâm mấy cuộc điện thoại mà không thấy anh bắt máy, sau đó lập tức gọi cho Lê Mông, Trát Tây nhận điện thoại, nói: “Lê Mông đang ôm cừu con đấu cờ. Nhóc nói đã biết anh được thả, tối về nhà cùng nhau ăn cơm.”
Cận Viêm rối loạn đến nỗi không để ý Lê Mông đang đấu cờ ở đâu, hỏi ngay: “Ban nãy Tưởng Khâm có gọi à?”
“Có gọi, bảo Lê Mông là phải ngoan ngoãn, đừng bướng bỉnh. Lê Môn hỏi tối nay ăn gì, anh Tưởng nói để tính sau.”
“Cậu ấy có nói đi đâu không?”
“Không có, nghe giọng nói có vẻ như phải xa nhà.”
Nháy mắt trong lòng Cận Viêm lặng xuống.
Trát Tây lạnh lùng hỏi: “Còn muốn hỏi gì không?”
“……Không, không có.”
Cận Viêm như muốn phát điên lên, lái xe khom người mở cửa cho hắn, hắn nhìn cũng không nhìn bước ra ngoài, định gọi đến công ty. Ai ngờ cuộc gọi chưa kết nối thì điện thoại vang lên, là số của Quan Phong.
“Bây giờ tôi không có thời gian nói chuyện với anh đâu họ Quan, Tưởng Khâm….”
“Cái người hồng nhan tri kỉ tên Từ Hiểu Tuyền của cậu,” Ngữ điệu Quan Phong không gợn chút sợ hãi nào, nói: “Trước khi đến tòa án Tưởng Khâm giao ả cho tôi, sau đó ả nói với tôi một chuyện. Ở công ty các cậu có phải có một thư ký tên Triệu Tuyết không? Cô ta tham ô nguồn vốn của Thời Tinh Giải Trí để nhập lậu ma túy, dùng ma túy khống chế Từ Hiểu Tuyền, đồng thời bán thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485616/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.