Trong phút chốc Phương Nguyên cảm thấy thời gian dài đăng đẳng, các cơ bắp đông cứng lại như bị hóa thạch, khiến hắn mất tự nhiên mà quay mặt đi, lúc quay lại thì cổ phát ra tiếng “rắc”.
“Em muốn nói gì…. Anh không hiểu ý em.”
Ý cười trên khuôn mặt Tưởng Khâm càng thêm sâu sắc, đột nhiên anh nhẹ nhàng đặt tay mình lên mu bàn tay Phương Nguyên.
Trời nóng như vậy, nhưng lòng bàn tay anh thì rất lạnh mà cũng rất khô. Bỗng chốc Phương Nguyên dường như không phát hiện ra bản thân đang giật mình: “Em—–“
“Nếu như anh không muốn nói, vậy hãy nghe tôi nói, anh có thể lựa chọn thừa nhận hoặc phủ nhận. Đầu tiên, anh rõ ràng biết tôi có quyền khống chế Thời Tinh Giải Trí, tài khoản chung của gia đình cũng là do tôi quản lý, mà anh lại che giấu điều này, đúng không?”
Phương Nguyên im lặng thật lâu, rồi nói: “Đúng.”
“Tiếp đó, không phải anh có thù địch bình thường với Cận Viêm, nên đích thân mình đến Thời Tinh Giải Trí bắt anh ấy, tôi nghĩ lúc anh mang theo súng vào cổng công ty chắc chắn như có cảm giác dẫm nát kẻ thù dưới chân, có đúng không?”
“……..Đúng.”
“Anh dám thề đó hoàn toàn xuất phát từ trách nhiệm, từ sự căm thù và kháng cự đối với tội phạm, mà không có bất cứ tư tâm nào không?”
“…..” Yết hầu Phương Nguyên hơi lên hơi xuống, “Xưa nay anh ghét nhất cái loại làm ăn bẩn thỉu này.”
“Ở thành phố này ngày nào cũng xảy ra các vụ phạm tội bạo lực, mỗi một cao ốc đều cất giấu vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485609/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.