Trong vài ngày ở suối nước nóng, Tưởng Khâm vẫn muốn mua vé máy bay về thành phố S, nhưng vì Cận Viêm và Lê Mông thay phiên theo dõi sít sao mà từ bỏ ý định.
Qua một tuần, anh nhận được điện thoại Phương Nguyên gọi đến từ thành phố S, lo lắng hỏi: “Đã lâu không liên lạc, em khỏe không?”
Tưởng Khâm cười khổ: “Vẫn còn chưa tức chết… Anh thế nào?”
“Anh vẫn vậy. Gần đây anh định về thành phố S, em có về với anh không?”
Trong đầu Tưởng Khâm đã vội vàng đồng ý, thế nhưng nghĩ kĩ thì lại nản lòng: “Em về cũng có làm được gì đâu, ba mẹ em thế nào anh cũng biết đấy… Gần đây họ có liên lạc với ba mẹ anh không?”
“À, cuối tuần có đến nhà anh ăn cơm, dượng có vẻ rất giận dữ, dì thì đã thông suốt hơn, hỏi em sống có tốt hay không. Anh bảo mẹ anh nói cho dì dượng biết những thông tin kia đều không phải sự thật, là do phóng viên bịa đặt, nghe xong dì có hơi lo lắng cho em.”
Dù sao Tưởng Khâm cũng là con người, trái tim lập tức ấm lên: “Mẹ em lo lắng cho em?”
“Ừ, anh nói với dì dượng là em ra tòa ly hôn với Cận Viêm nhưng không được. Đừng lo, đây không phải lỗi của em, là do Cận Viêm làm quá thôi.”
Đâu phải chỉ làm quá, mà thật sự chính là vô lại!
“Nếu em muốn về, anh sẽ mua vé máy bay giúp em. Bây giờ em đang ở chỗ nào? Ở cùng với ai?”
Tưởng Khâm nói ra địa điểm suối nước nóng, còn nói rõ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485595/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.