Tối đó Lê Tiểu Mông thấy cả cha lẫn mẹ cùng đón mình tan học thì vui sướng đến nỗi quên hết tất cả chuyện đời, còn ăn hơn bốn mươi xiên thịt dê cùng một lúc, làm Cận Viêm sợ quá suýt nữa đã chở nhóc vào bệnh viện.
Cả nhà đi bộ ra bãi đỗ xe, bỗng điện thoại của Cận Viêm vang lên. Không suy nghĩ nhiều, hắn bắt máy ngay: “Alo?”
“Anh Cận, hàng bọn Campuchia cung cấp cho chúng ta toàn là nước, bây giờ tất cả đang tập trung ở bến tàu, anh chạy ra xem được không?”
Tưởng Khâm đang lái xe, dường như nghe được chữ có chữ không, hỏi: “Anh muốn đi đâu?”
Ngay lập tức Cận Viêm vô cùng chu đáo hỏi thăm đến mười tám đời của tên làm thuê này, mặt cười haha: “Trễ rồi không đi được! Mọi người cứ vui vẻ đi! Đừng dồn ép đạo diễn Đoàn quá, cẩn thận anh Vệ đến tận cửa tính sổ!”
Tên làm thuê đầu dây bên kia lờ mờ hiểu: “Anh Cận…”
Cận Viêm nói với Tưởng Khâm: “Không có gì, gọi anh đi uống rượu thôi”. Nói xong gác máy luôn.
Trên đường về nhà, điện thoại Cận Viêm không ngừng nhận cuộc gọi, tên làm thuê kia đã sắp điên lên rồi. Cuối cùng ngay cả Cận Vệ Quốc cũng phải gọi cho hắn, Tưởng Khâm vừa lái xe vừa quay sang nhíu mày hỏi hắn: “Sao cứ có cảm giác điện thoại anh đang rung?”
Cận Viêm không còn cách nào, đành nhấc máy: “Alo, anh cả?”
Cận Vệ Quốc lớn tiếng: “Mày đang làm cái trò gì thế hả! Lính làm thuê của mày gọi đến tận nhà anh! Mấy tên Campuchia vô công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485583/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.