“Ồ, em đến sớm như vậy à?” Thấy Tưởng Khâm, Cận Viêm có chút bất ngờ: “Anh vừa nói chắc phải chờ em đến trưa nên đi ăn cơm trước. Nhưng vậy cũng tốt, Lê Tiểu Mông tiểu ma vương cứ khóc lóc đòi tìm em mãi từ sáng đến giờ.”
Lê Tiểu Mông nâng đuôi lên vẫy dè dặt.
“Nếu em đến rồi thì vào thôi, ngồi thuyền hải tặc trước đã.” Cận Viêm bỏ mũ lưỡi trai trên đầu Lê Mông xuống, tiện tay đội lên đầu Tưởng Khâm.
Hắn tự nhiên như vậy, làm Tưởng Khâm tiến lùi không xong, chần chừ một lúc mới theo sau hắn.
Hầu hết những người có chỉ số thông minh cao đều mắc phải một tật xấu, đó là hay cân nhắc, nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện không thể cân nhắc được, càng suy nghĩ kĩ lưỡng thì càng xuất hiện thêm nhiều vấn đề, cũng dễ phạm sai lầm hơn.
Ngược lại có những người trực giác rất tốt, giống như Cận Viêm hay dùng trực giác nhạy bén của mình để quyết định vấn đề, trong khi đó Tưởng Khâm và Lê Mông có chỉ số thông minh vượt hơn 160 sẽ suy nghĩ vấn đề đó rất lâu. Ví dụ hôm Tưởng Khâm và Cận Viêm đi Macau đua ngựa, Cận Viêm chỉ cần hai giây đã quyết định nên đặt cược con ngựa nào, trong khi Tưởng Khâm lấy giấy bút ra tính toán hơn mười phút, cuối cùng cũng chọn cược con ngựa đó…
Một nhà ba người cùng nhau xếp hàng mua vé lên thuyền hải tặc, buổi trưa trong quán cơm rất đông người, ai cũng không muốn ăn cơm xong mới lên ngồi, sẽ ói hết toàn bộ thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485580/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.