- Em đã nói anh Daniil là người đáng tin mà, chị cứ nghĩ xa.
Vũ Thiên Ái có chút ngượng ngùng nhìn mọi người, nhưng dù sao mọi chuyện đã ổn thỏa rồi thì cũng xem như xong. Andrey và Đỗ Khánh Huyền về lại Đỗ gia.
Vừa đáp máy bay xuống là anh phi ngay đến đây, còn chưa kịp nghỉ ngơi gì. Mà về đến nhà thì lại chẳng thấy ai, không ngần ngại Andrey liền ở phòng khách ôm lấy Đỗ Khánh Huyền cứng ngắc. Bị anh ôm bất ngờ như vậy cô cũng giật mình, theo quán tính liền nhìn ngó xung quanh xem có ai ở đây không, sau khi xác định không có người cô mới an tâm thở phào nhẹ nhõm. Cũng lúc này, Đỗ Khánh Huyền mới nhíu mắt nhìn anh, hỏi:
- Anh về thật sao? Công việc bên đó của anh thế nào? Hay lại bỏ việc chạy về đây? Hửm?
Đối với những lời chất vấn của người con gái mình yêu thì Andrey không hề cảm thấy khó chịu hay thấy cô phiền phức, thay vào đó anh lại kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi một.
- Anh đã nói là anh về thì anh sẽ về mà. Công việc của anh rất ổn. Anh đã hoàn thành xong công việc mới dám về đây gặp em chứ. Người yêu à, em không tin chồng tương lai của mình à?
Đỗ Khánh Huyền bị câu nói của anh làm cho bật cười, mới rời đi có một tháng mà miệng lưỡi đã ngọt như vậy, cô liền dí sát ngón tay vào trán của anh, có chút mắng yêu.
- Anh đó, về đến rồi không nghỉ ngơi đi, chạy đi tìm Daniil làm gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-vo-cu-kiep-nay-anh-no-em/894938/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.