Tô Thiển ngồi lên xe taxi, cúi xuống nhìn cái túi bóng đen trên tay mình gương mặt nặng trĩu suy tư. Mang theo vật còn giá trị hơn cả mạng mình ra ngoài thật sự rất khó khăn, nhìn đâu cũng thấy kẻ trộm dình dập xung quanh, cô còn cần thận đến nỗi dùng túi bóng đựng rác trong nhà để bọc bên ngoài, che đi vẻ mỹ miều ẩn giấu.
"Mày có cái gì đấy?" Hà Hiểu Tâm nhìn đồ vật trên bàn Tô Thiển tò mò hỏi.
"À ít sách vở hôm qua Tô Mạch để quên, tan ca tao đem đến trường cho nó." Tô Thiển sợ Hà Hiểu Tâm chạy tới mở ra xem, vội vàng cất xuống dưới chân bàn.
"Lần sau mày có đồ gì để vào túi khác đi, ai lại mang theo cái túi đen xì khắp nơi bao giờ, giống như làm việc mờ ám ấy." Hà Hiểu Tâm rời mắt sang chỗ khác, cô còn tưởng thứ gì ngon sợ trưởng phòng biết nên cất trong đó cơ, hóa ra chỉ là đống sách không nhai được.
"Có quy định đấy sao? Tao thấy loại này chắc chắn mà." Tô Thiển bên ngoài thì cười nói vui vẻ, nhưng bên trong lại đang rất loạn. Cô không biết nhắn cho Phó Cận Nam thế nào đây? Hôm trước biết vậy dứt khoát vứt trên xe anh ta cho rồi.
"À tao có tin này chắc mày nghe xong sẽ rất vui, hôm nay chính thức có quyết định thôi việc dành cho Lâm Tĩnh Như, tao không ngờ con ông cháu cha vẫn bị đuổi như thường." Hà Hiểu Tâm nghe nói cái này là do đích thân Phó Cận Nam ký duyệt.
"Tao cứ nghĩ cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-thi-da-sao/917301/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.