Hôm nay là một ngày rất bình thường như bao ngày khác, nhưng đối với một số người đó lại là ngày đánh dấu cột mốc quan trọng, cuộc đời như bước sang một trang mới. 
Bên kia pháo nổ tưng bừng vui vẻ hạnh phúc, nào còn nhớ tới bóng người xưa cũ. Tô Thiển ngồi trên xe buýt đôi mắt trong veo trầm ngâm nhìn ra bên ngoài đường, mùa đông cảnh vật trở nên đìu hiu, bị cái lạnh giá bao phủ trông khô hanh đến lạ thường. 
Chiếc nhẫn cưới trên tay dù đã tháo bỏ, nhưng vẫn còn sót lại dấu vết hằn sâu. Phải mất bao nhiêu lâu nữa mới có thể xóa sạch đi được đây? 
Trái đất mỗi phút mỗi giây đều đang không ngừng dịch chuyển, một năm, hai năm nữa cô mong rằng mọi thứ đến với mình sẽ tốt hơn hiện tại. 
Sáng nay phòng kinh doanh có cuộc họp với giám đốc bộ phận vào lúc 8 giờ 30, Tô Thiển ngồi trong phòng họp nghe âm thanh ồn ào phát ra từ loa, đầu óc ong ong đau nhức. Gương mặt cô không được thỏa mái, ẩn nhẫn cố gắng nhịn xuống. 
"Tô Thiển mày không sao chứ?" Hà Hiểu Tâm nhìn Tô Thiển mất tập trung quan tâm hỏi. 
Tô Thiển lắc đầu tỏ ý mình ổn, chồng cũ đi lấy vợ thôi mà, có gì không ổn đây? Tất cả mọi người đều sợ cô buồn, luôn cố gắng hạn chế nhất có thể nhắc tới những thứ liên quan tới Từ Vũ Hằng. 
Nhưng họ đâu có biết khi còn chữ thương có nhắc hay không lòng vẫn luôn nhớ tới, cô không đau lòng, cũng chẳng buồn chỉ là tâm trạng ngổn ngang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-thi-da-sao/244330/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.