Bà Tô đỡ Tô Thiển nằm xuống giường, vén những lọn tóc vương trên khuôn mặt ra sau mang tai cho con, giọng nói dịu dàng thương xót: "Con ngủ thêm một chút nữa đi, mẹ ra ngoài mua cháo cho con."
Ông Tô vừa mới trở về nhà lấy ít đồ dùng cần thiết, còn Tô Mạch cũng không ở lại được lâu, sau khi biết chị gái bình an đã trở lại trường, bà Tô không còn cách nào khác để Tô Thiển một mình nằm, đó đi xuống căng tin mua đồ ăn sáng cho con gái.
Bà ra ngoài cẩn thận đóng cửa phòng lại, lòng không yên tâm qua cửa kính nhìn lại con gái lần nữa, thấy Tô Thiển nghe lời nhắm mắt ngủ, bà thở dài rời đi.
Nghe tiếng đóng cửa, đôi mắt Tô Thiển từ từ mở ra, vô hồn nhìn vào không trung, cô làm sao có thể ngủ được đây?
Tô Thiển nhích người ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường. Trong lúc lơ đãng chợt nhìn thấy chiếc túi xách của mình nằm ngay ngắn trên tủ đầu giường, cô đưa tay cầm lấy túi đặt trên đùi mình, cơn mưa đêm qua lớn như vậy thật may mọi thứ bên trong vẫn còn đó gần như nguyên vẹn.
Hình siêu âm mới ngày nào để đó, giờ đây trở thành nỗi đau hằn sâu trong tim. Lúc nhìn thấy que thử thai hiển thị hai vạch đỏ sẫm, cô gần như đã nhảy cẫng lên vì sung sướng, thế mà chỉ sau vài tháng ngắn ngủi mẹ con cô đã mãi mãi rời xa nhau.
Cô thường mơ mộng về tương lai sau này, buổi sáng bố mẹ cùng nhau đưa con đi học, buổi tối cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-thi-da-sao/244301/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.