Editor: Campham
Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
Lâm An Nhàn nổi giận đùng đùng trở về nhà, vẫn như cũ đóng chặt cửa phòng.
Vợ chồng Dương Quế Trân và Lâm Húc một tiếng cũng không dám hé, chỉ vụng trộm thở dài nghị luận. Vì không thể tiếp tục trông cậy vào Quý Văn Nghiêu, ông Lâm oán vợ lúc trước không có mắt, Dương Quế Trân cũng nổi đóa ai mà biết được tương lai.
Bên này, ông bà Quý và Quý Văn Văn trở về, nghe Hồng Oánh nói phải về nhà thì giật mình.
“Trưởng bối ở nước ngoài bệnh tình nguy kịch, nếu ba mẹ không giục thì con cũng không vội.”
Ông bà Quý thấy mắt Hồng Oánh đỏ hoe, không biết tại sao cô khóc nhưng không tiện vạch trần, vả lại cũng không yên tâm để Hồng Oánh về một mình.
Chuyện hôn nhân của mình còn chưa được tán thành làm sao Quý Văn Nghiêu có thể để ba mẹ về, vừa khuyên ông bà yên tâm mình sẽ phái hai nhân viên tin cậy lái xe đưa Hồng Oánh về, vừa liếc nhìn Hồng Oánh.
Hồng Oánh run run nói: “không sao ạ, cứ theo ý anh Văn Nghiêu là được rồi, khó có dịp hai bác mới lên chơi sao có thể vội về như vậy.”
nói nửa ngày ông bà Quý mới đồng ý với điều kiện khi về tới nhà Hồng Oánh phải điện thoại báo cho họ. Hồng Oánh phải gật đầu đáp ứng mới xong chuyện.
Quý Văn Nghiêu lập tức phái hai nhân viên đưa Hồng Oánh bình an về nhà.
Hồng Oánh vừa đi, tâm tình Quý Văn Nghiêu mới tốt lên một chút nhưng tối vẫn không ngủ được, sáng sớm hôm sau liền tới nhà Lâm An Nhàn.
Sau khi mở cửa, Dương Quế Trân nhỏ giọng chào hỏi rồi trốn vào phòng, không dám nói cười với anh ta.
Quý Văn Nghiêu không thèm bận tâm thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111953/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.