Editor: Mèo Mụp Ngủ Ngày
Vương Thu Dung nhặt hai bản hợp đồng lên nhíu mày nhìn con gái: “Con bé này nói nhăng nói cuội gì đó, Văn Nghiêu sao lại lừa gạt nhà mình! Rốt cuộc con bị làm sao thế?”
Phó Lệ Na nhắm mắt lại nói: “Mẹ, mẹ hãy xemthật kĩ nội dung hợp đồng viết cái gì, tiền thuê là mộtvạn, còn khấu trừ thêm nhiều phí dụng khác, tính ra chúng ta chẳng thu được đồng nào mà còn lỗ vốn.”
“không thể nào, vậy trừ số chi phí đó đi thì một tháng tiền thuê của chúng ta còn bao nhiêu?” Vương Thu Dung vừa đọc vừa hỏi, nhưng đọc mãi vẫn không hiểu gì.
“Còn tính gì nữa? Quý Văn Nghiêu đã cho người đưa tiền cho con, nửa năm chỉ có hai vạn. Con khônglấy, con phải tìm Quý Văn Nghiêu hỏi cho rõ ràng!”
“Nửa năm chỉ có hai vạn, đây không phải muốn giết người sao!” Vương Thu Dung nghe xong số tiền lập tức hét ầm lên.
“thì đó, nếu tính như vậy thì hai chiếc xe chúng ta mua là để kiếm tiền cho Quý Văn Nghiêu.”
Vương Thu Dung sốt ruột: “Lệ Na, con mau tìm Quý Văn Nghiêu hỏi một chút, chuyện này không đùa giỡn được.”
Phó Lệ Na bình tâm lại mới điện thoại cho Quý Văn Nghiêu nhưng chuông đổ nửa ngày vẫn không có người tiếp, gọi bao nhiêu lần cũng như thế.
“Xem ra anh ta tính trốn chúng ta, con phải đến công ty anh ta!”
nói xong, Phó Lệ Na đứng dậy đi ra ngoài, Vương Thu Dung ão não ngồi thụp xuống, thời khắc mấu chốt như thế này lại tìm không ra một người đàn ông đáng tin cậy.
Phó Lệ Na tới công ty Quý Văn Nghiêu, vừa ra khỏi thang máy đã bị nhân viên lễ tân ngăn cản: “Xin lỗi, tôi có thể giúp gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111935/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.