Lâm An Nhàn càng bình tĩnh, Phó Minh Hạo càng cảm thấy thương tâm, khổ sở.
“Em muốn nói với anh chuyện gì?”
Lâm An Nhàn uống một ngụm đồ uống mới thong thả nói: “Chúng ta nói chuyện của anh trước đi.”
Phó Minh Hạo cúi đầu làm thinh, một lát sau mới ngẩng lên nhìn ngó xung quanh, hôm nay không phải ngày nghỉ trong quán cũng không đông khách, hắn cụp mắt thấp giọng nói: “Chuyện đó có liên quan tới Quý Văn Nghêu?”
Lâm An Nhàn giật mình, dò xét ý tứ trong lời nói của Phó Minh Hạo.
Phó Minh Hạo vẫn như trước nhìn chằm chằm vào cốc đồ uống trên bàn, hít một hơi thật sâu tiếp tục nói: “Nếu là quan hệ giữa em và Quý Văn Nghêu, thì anh biết rồi.”
Nửa ngày sau, Lâm An Nhàn mới lấy lại tinh thầnn, nhấn mạnh: “Anh biết rồi?”
Phó Minh Hạo nhìn thẳng vào mắt Lâm An Nhàn, vẻ mặt chua sót làm người ta cầm lòng không nổi.
“Ân, anh biết trước kia hai người từng có thời gian tìm hiểu. Sau này, dù đang quen với Dương Quân nhưng cậu ta vẫn chưa chết tâm với em, nên mới không tính toán chiếu cố nhà chúng ta nhiều như vậy. Mấy ngày nay hai người ở cùng nhau và giờ em muốn ly hôn với anh?”
Lâm An Nhàn nghẹn ngào không biết nói gì, lo lắng bấy lâu, chuẩn bị đủ mọi lí do thoái thác giờ phút này đều thành vô nghĩa.
“Làm sao anh biết?” Đây là điều Lâm An Nhàn muốn biết nhất.
“An Nhàn, anh không ngốc, Quý Văn Nghêu không thân không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111883/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.