Lâm An Nhàn nhìn ánh mắt ôn nhu lại như lang như hổ của Quý Văn Nghiêu lập tức hơi sợ, đương nhiên, Lâm An Nhàn cũng biết Quý Văn Nghiêu cưỡng chế đưa mình đến nơi đây không chỉ đơn giản là để ôm ôm ấp ấp, âu yếm liếc mắt đưa tình, bồi dưỡng tình cảm. Nhưng nhìn vẻ mặt hiện giờ của anh, trong lòng cô lập tức run lên, tuy nói có thuốc bôi trơn làm mình không cảm thấy đau nhưng cũng không có gì dễ chịu.
Nay bộ dáng của anh thế này, cô lập tức sợ đến mức muốn bỏ trốn!
Quý Văn Nghiêu cố định thân thể Lâm An Nhàn trên đùi, không cho cô tiếp tục lui về phía sau. Sau đó, bắt đầu hôn lên vầng trán, cánh mũi rồi dán vào môi cô thì thầm: “An Nhàn, đừng sợ, anh nhất định sẽlàm em thoải mái, anh có thứ này hay lắm.”
Lâm An Nhàn biết trốn không thoát, nhỏ giọng hỏi: “anh lại bày trò gì nữa?”
Quý Văn Nghiêu cắn vành môi Lâm An Nhàn, cười thần bí: “Đừng vội, lát nữa em sẽ biết, để anh ngắm em thật kỹ nào.”
nói xong, tay chân lưu loát cởi toàn bộ quần áo của Lâm An Nhàn. Đưa tay vuốt ve thân thể của cô, cảm thấy một mảnh ướt lạnh trong lòng thương tiếc không thôi, dùng sức hôn sâu hơn.
Đầu tiên là quấn quýt truy đuổi đầu lưỡi thơm mềm ẩm ướt của cô, hôn đến mức Lâm An Nhàn nghẹn đến đỏ bừng vẫn không chịu buông tay
Chẳng bao lâu sau, Lâm An Nhàn bởi vì không thở nổi, hô hấp càng ngày càng nặng, bầu ngực sữa bởi vì hơi thở nặng nề mà nhấp nhô không ngừng, lên lên xuống xuống, hình ảnh đó đã làm Quý Văn Nghiêu đỏ mắt.
Quý Văn Nghiêu một tay vịn thắt lưng Lâm An Nhàn, tay kia bắt đầu thám hiểm dần lên, xoa nhè nhẹ, không nhanh không chậm, ngẩng đầu nói: "An Nhàn, em đẹp quá!”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111858/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.