Vương Thu Dung đem này nọ đặt ở cửa, cười nói: “Văn Nghêu, hôm nay dì mua rất nhiều đồ ăn, cháu cần phải hảo hảo......” Nói chưa hoàn câu, nhấc đầu lên không thấy bóng dáng Quý Văn Nghêu đâu, liền ngây ngẩn cả người. 
“Mẹ, Văn Nghêu sớm bị cô ta chọc giận bỏ về rồi, kia đồ ăn mẹ mua cho ai ăn a!” 
Vương Thu Dung nhìn nữ nhi có chút mơ hồ, nói cái gì nha. 
Phó Lệ Na liếc mắt nhìn Lâm An Nhàn nói: “Con cũng không biết xảy ra chuyện gì, mẹ hỏi con dâu tốt của mẹ đi. Con vừa về, một câu cũng chưa nói, Văn Nghêu liền đứng dậy bỏ đi, không biết cô ta đã cùng Văn Nghêu nói cái gì!” 
Vương Thu Dung đằng một chút liền phát hỏa, nhìn Lâm An Nhàn lớn tiếng hỏi: “Tôi không phải bảo cô ở yên trong phòng sao, cô ra đây làm gì, cô cố ý chọc giận tôi phải không? Cô nói, cô rốt cuộc cùng Văn Nghêu nói cái gì!” 
“Đúng rồi, cô ta còn nói Văn Nghêu tặng cô ta chiếc váy này.” Phó Lệ Na bổ sung một câu. 
Vương Thu Dung giựt chiếc váy trong tay Lâm An Nhàn, khí càng suyễn càng thô. 
“Cô thật là làm mất hết mặt mũi Phó gia! Vì tôi nói không có phần cô, cô liền nổi lên ý xấu? Cô ngu ngốc cũng nên ngẫm lại, tôi bất quá tức giận nói, sẽ thực không cho cô sao! Đây là váy Văn Nghêu tặng Lệ Giai, cô có thể cứng rắn nói thành tặng cô? Của cô ở trong phòng tôi, vốn định cơm nước xong đưa cho cô, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111819/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.