Vương Thu Dung nhận được điện thoại của em gái mình cũng đồng ý ngay không từ chối, còn nói: “Minh Hạo đã đi công tác, chờ nó trở lại rồi hãy tính.” 
“Ừm, biết rồi, em nói này, thằng bé Văn Nghêu này đúng là người biết giữ chữ tín thật, lần trước em chỉ nói lướt qua thôi, vậy mà nó cũng nhớ, nghe nói nó còn mang quà đến tặng nhà chị nữa đúng không?” 
“thì đó, toàn bộ đều là đồ tốt, bình thường chúng tôi nào dám bỏ tiền mua chứ!”  
“Bấy nhiêu đó thì tính gì, Văn Nghêu còn bảo Dương Quân mang về cho em và lão Dương quà tặng trị giá trên vạn khối nữa kìa!” Giọng điệu của Vương Thu Tĩnh rất đắc ý. 
Còn nghĩ thầm, hừ, tặng quà cho mấy người thì đã sao, không phải là nhờ có Dương Quân nhà tôi hay sao! 
Vương Thu Dung vừa nghe lời này thì mất hứng, nói với giọng thản nhiên: “Giờ tôi phải đi mua đồ ăn, có gì hẹn gặp lại.” nói xong liền cúp điện thoại. 
Bạn già Phó Nham ở bên cạnh hỏi: “Lại làm sao vậy, điện thoại sớm bị bà đập vỡ mất!” 
“Vỡ thì bỏ, chứ cô ta cố ý khiêu khích tôi, cố ý hỏi tôi Văn Nghêu tặng quà cho chúng ta không, còn nóitặng cho nhà cô ta cái gì trên vạn khối gì đó, không tức sao được?” 
“Em của bà đã uất nghẹn nhiều năm như vậy, bây giờ có nói một hai câu cũng bình thường thôi. nói gì thì nói, cũng là con gái nhà người ta cũng có năng lực, tìm được đối tượng tốt, mới bấy nhiêu mà bà đãbực, đợi đến khi họ kết hôn chắc bà còn bực bội dài dài!” 
Vương Thu Dung lập tức sầu: “Nếu thực sự kết hôn, về sau tôi chẳng còn yên ổn qua ngày, đến lúc đó chắc mỗi ngày đều chạy qua đây chọc tức tôi, ông không thấy bây giờ tôi chơi mạt chược cũng khôngtìm cô ta à!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111807/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.