“Vâng con biết rồi, mẹ. Chờ sau khi mẹ hẹn xong ngày, con sẽ chuẩn bị, ngày mốt con phải trực đêm, chờ lúc được nghỉ con sẽ dọn dẹp nhà cửa gọn gàng lại. Nhưng nếu nấu ăn thì con cũng không dám chắc là mình sẽ làm tốt, mẹ cũng đã thưởng thức qua rồi đấy ạ.” Đồ ăn mình làm, bất quá thì hương vị cũng bình thường, cô phải nói trước đừng để đến lúc đó cô làm không ổn rồi dẫn đến giận cô.
“ không sao đâu, cô cứ làm đi, cũng không phải làm cho chồng cô nên cô cũng đừng lo lắng.”
“Vâng, mẹ, nếu không có chuyện gì khác con trở về phòng đây.” Lâm An Nhàn bây giờ muốn nghỉ ngơi một lát.
“đi, đi.” Vương Thu Dung giao việc xong cho con dâu giọng điệu lại bắt đầu có chút bực mình.
Trở về phòng, Lâm An Nhàn nằm ở trên giường cảm thấy mình vẫn chưa ăn no, thật ra cô rất thích ăn thịt, nhưng vừa rồi ăn được một chút mà thôi, nghĩ lại có chút chút buồn bực, nhưng cô đành an ủi chính mình, coi như giảm béo đi.
Bởi vì rất mệt mỏi, cho nên tuy rằng tiếng ồn do âm thanh chơi mạt trược ở bên ngoài, Lâm An Nhàn vẫn ngủ say.
“An Nhàn, An Nhàn!”
Lâm An Nhàn nghe thấy Phó Minh Hạo mình, mơ màng mở mắt.
“anh về lúc mấy giờ? đã ăn gì chưa?”
Phó Minh Hạo thấy Lâm An Nhàn đã tỉnh ngủ,mỉm cười ngồi ở bên giường: “Chưa đến 10 giờ mà, sao em lại ngủ vậy? Hôm nay anh vẫn bận bịu công việc nên chưa ăn gì.”
“Để em đi hâm lại đồ ăn, anh xuống phòng bếp chuẩn bị ăn đi”
Phó Minh Hạo nhanh chóng ngăn Lâm An Nhàn lại, hôn khuôn mặt nhỏ xinh của cô nói: “Ăn cơm thì cần gì gấp, ngày mai anh lại đi công tác, em không quan tâm đến anh sao?” nói xong cởi xuống quần ngủ của Lâm An Nhàn.
Lâm An Nhàn thụ động mặc cho Phó Minh Hạo sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-than-vu-quang/3111800/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.