Dư Hạo từ trại an dưỡng ra, vừa vặn đụng phải Phương Trạch.
"Anh Trạch."
Phương Trạch nhíu mày một chút, hỏi: "Đến thăm Lập Tân?"
Dư Hạo gật đầu, "Đúng vậy."
Phương Trạch nói: "Về sau người nhà sẽ đem Lập Tân ra ngoài, trước khi nó hoàn toàn từ bỏ cô gái kia, sẽ không để cho nó về nước, tiểu tử này ngay lúc mấu chốt lại nổi điên, thiếu chút nữa đem toàn bộ Phương gia mất mặt, các trưởng bối sẽ không ngồi yên đâu."
Dư Hạo gật đầu, cười khổ nói: "Em tin tưởng anh Trạch. Kỳ thật chuyện này em cũng có trách nhiệm, nếu như em phát hiện sớm hơn một chút, có lẽ tất cả mọi chuyện cũng sẽ không phát sinh."
Phương Trạch vỗ vai của anh, an ủi: "Không cần nghĩ quá nhiều, Lập Tân từ nhỏ có tính tình gì, cậu cũng rõ ràng, nếu như nó thật sự muốn làm cái gì, cậu cũng không ngăn cản được. Cũng may lần này nó kịp thời thu tay lại, nếu không hậu quả khó mà lường được."
Dư Hạo cũng còn sợ hãi trong lòng.
Anh nói: "Kỳ thật cậu ấy ở thời khắc sống còn thu tay lại, em cũng thật bất ngờ."
Phương Trạch chậm rãi nhả ra một vòng khói thuốc, nhìn về phía nơi xa, nói: "Đây mới là điều mà anh lo lắng, nó chịu thu tay lại, đúng lúc đã nói rõ, cô gái kia đã quan trọng đến mức có thể chi phối ý chí của nó. Cho dù đưa nó đi qua bên kia bờ đại dương, thật sự có thể quên à."
Hai người im lặng không nói gì, hiển nhiên đều biết rõ đáp án của vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-roi-cam-on/1806768/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.