Diệp Lam vào cửa, dì giúp việc ở sau lưng cô trong tay mang theo nguyên liệu nấu ăn vừa mua về, trong miệng lẩm bẩm: "Gần đây đồ ăn lên giá nhanh quá."
Diệp Lam cười nói: "Hết cách, đang tết mà."
Vào phòng khách, chỉ còn một mình Đàm Hinh ngồi trên ghế sa lon.
Thâm tâm cô chột dạ, cười khan một tiếng, nói: "Mẹ, dì Triệu trở về rồi sao, hôm nay Dư Hạo không đến, Quý Yến đi rửa tay rồi."
Diệp Lam gật đầu, nói: "Được, hôm nay mẹ tự mình xuống bếp, làm cho các con một bữa tiệc lớn, các con lên lầu chơi đi."
Nói rồi, còn hơi chớp mắt hoạt bát về phía Đàm Hinh, làm một bộ dáng "Mẹ hiểu mà".
"..."
Khóe miệng Đàm Hinh giật một cái, bất đắc dĩ nói: "Mẹ..."
"Cái này có gì đâu, cũng không phải người ngoài, lúc các con ở nhà trẻ còn ngủ trên một cái giường, mẹ với dì Khang xem các con, hai người như hạt đậu ngủ ở cùng nhau, tay nhỏ của Quý Yến nắm lấy bím tóc của con, thật đáng yêu."
Diệp Lam che miệng cười không ngừng, đi vào phòng bếp.
Đàm Hinh nghĩ, đây chính là cái gọi là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt?
Qua một hồi lâu, Quý Yến từ toilet ra, hai người lên lầu.
Đàm Hinh hỏi: "Năm nay anh về nhà lớn có thấy dì Lâm không, gần đây thân thể bà ấy thế nào."
Quý Yến nghĩ nghĩ, nói: "Nhìn thấy tinh thần không tệ, hỏi em ngày nào thì về. Bà ấy dọn xong gian phòng cả rồi, nha đầu Nhã Nhã kia cũng hỏi."
Đàm Hinh than nhẹ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-roi-cam-on/1806758/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.