Hai người họ lên xe, Đàm Hinh ngồi ngay vào ghế cạnh tài xế, Quý Yến thì đi thẳng xuống hàng ghế sau.
Diệp Lâm bật cười hỏi: "Bọn con cãi nhau à?"
Quý Yến có chút xấu hổ: "Không có đâu dì Diệp." Nói xong câu này còn cẩn thận liếc mắt nhìn Đàm Hinh, hai bên tai còn ửng hồng.
Đàm Hinh nói: "Mẹ, chút nữa đến giờ cao điểm kẹt xe, mình về sớm thôi."
Diệp Lam gật đầu, "Được, sắp đến giờ tan tầm rồi."
Nói rồi nổ máy xe, hơn 4h chiều nên đường cũng còn khá vắng, bà quay đầu sang hỏi: "Tiểu Hinh, chiều nay con thi ổn chứ?"
"Cũng tạm, hầu như con đều trả lời hết các câu hỏi."
Cô nói chuyện luôn khiêm tốn nên Diệp Lam tin chắc bảy tám phần có thể đậu, thả lỏng tinh thần, ý cười trong mắt càng nồng đậm. Những ngày gần đây công ty bận rộn, bà muốn lấy hết những thứ sau ly hôn từ công ty, nhưng dạo này Đàm Diệu Uy thỉnh thoảng điều tra nên bà có hơi khó khăn, cũng may còn đứa con gái tốt này.
Nhân lúc đèn đỏ, bà quay sang xoa đầu con gái: "Về nhà dì Lâm sẽ hầm canh gà cho con, lần này thi chắc mệt lắm, con cần được tẩm bổ thêm."
Đàm Hinh làm vẻ mặt vui vẻ nhu thuận, gật đầu thuận theo. Có lẽ năm đó mẹ cô có sai lầm nhưng cô không thể nào chỉ trích, bởi vì nếu mẹ không cố chấp thì làm gì có người nào tên Đàm Hinh tồn tại. Cô rất biết ơn mẹ đã mang cô đến cuộc đời này, còn che chở cô như vậy.
Quý Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-roi-cam-on/1806706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.